Home / Pháp Uyển Châu Lâm / PUCL - Tập 3 / PUCL QUYỂN 37 – CHƯƠNG KÍNH PHÁP

PUCL QUYỂN 37 – CHƯƠNG KÍNH PHÁP

QUYỂN 37
Quyển này có một chương Kính tháp.
35. CHƯƠNG KÍNH THÁP

35.1. LỜI DẪN
Kính nghĩ: Đức Như Lai ứng hiện, thân vi diệu rực rỡ khắp tam thiên; bậc Chính Giác tuy đã nhập diệt, nhưng xá-lợi vẫn lưu truyền tám vạn nơi. Vì thế, bảo tháp vọt lên từ lòng đất ở Linh Sơn, hình tượng Phật lưu lại trong hang đá, hoặc được tạo bằng gỗ chiên-đàn, vẽ trên lụa, hay đúc bằng vàng, chạm bằng ngọc quí. Như Lai xá-lợi toàn thân và toái thân, tụ tháp và tán tháp diệu kỳ, đều phóng hào quang soi sáng lớp lớp tối tăm, phúc báo cứu giúp vô số hàm thức, khiến tiếng tốt vang xa, bọn tà chuyển lòng tin kính.
Việc dựng tháp bắt đầu từ thời vua A-dục, truyền đến Trung Hoa vào đầu triều Đại Đường. Từ đó trải qua các đời, nhiều tháp đã được dựng lên, sự thần biến chẳng phải một. Do đó, kinh ghi: “Chính pháp còn ở đời hay bị hủy diệt” chính là ý này ư!”
35.2. DẪN CHỨNG
Kinh Quán Phật tam-muội ghi: “Đức Phật đã để lại hình ảnh trong hang đá cạnh ao rồng độc ở nước Na-kiền-ha-la. Bấy giờ, Phật ngồi trong thạch thất, hiện mười tám thứ thần biến để hàng phục loài rồng, rồi tung người vào vách đá bóng như gương sáng. Từ trong đá, bóng Ngài ánh hiện ra ngoài. Đứng xa nhìn thì thấy bóng Ngài, đến gần nhìn thì ẩn mất. Hàng trăm nghìn vị trời đã đến đây cúng dường. Bóng Phật cũng thuyết pháp cho họ nghe (Đến nay, hình bóng ấy vẫn còn, truyền mãi đến ngài Di-lặc)
Kinh Đại tập ghi: “Trong vườn Chiếu Minh, phía đông cung điện của trời Đao-lợi có tháp thờ tóc Phật. Trong vườn Thô Sáp ở phía nam cung điện có tháp thờ y của Phật. Trong vườn Hoan Hỉ ở phía tây cung điện có tháp thờ bát của Phật. Trong vườn Giá Ngự ở phía bắc cung điện có tháp thờ răng Phật”.
Luận Đại trí độ ghi: “Trời Đế Thích đem tóc và y của bồ-tát về trời và dựng tháp ở bên ngoài cửa phía đông thiên cung phụng thờ”.
Truyện A-dục vương ghi: “Vua khởi lòng tin, hỏi đạo nhân:
– Tôi xưa nay đã vô cớ giết hại nhiều người, nay nên tu nghiệp thiện gì để thoát tội ấy?
Đáp:
– Chỉ có xây tháp cúng dường chư tăng, tha người tù tội, giúp đỡ người nghèo khổ.
(Do đó, kinh Thí dụ nói rằng trong cung vua thường cúng dường bốn thứ cần dùng cho hai vạn sa-môn, hết lòng lễ kính).
Vua hỏi:
– Nên dựng tháp ở đâu?
Đạo nhân liền dùng thần lực đưa tay trái che ánh mặt trời, tạo thành tám mươi bốn nghìn luồng ánh sáng chiếu soi khắp cõi Diêm-phù-đề. Những chỗ nào ánh sáng chiếu đến thì dựng tháp ở đó. Đây chính là những nơi có tháp.
Bấy giờ, vua muốn dựng tháp xá-lợi, nên đem bốn đạo quân đến thành Vương Xá lấy xá-lợi trong tháp Phật củạ vua A-xà-thế. Vua cho sửa sang ngôi tháp này lại giống như trước. Sau đó, vua lấy xá-lợi trong tháp Thất Phật, đến thôn Chúng Ma, được long vương đưa vào long cung, xin xá-lợi để cúng dường, liền được long vương chia cho một số xá-lợi. Vua đã cho làm tám mươi bốn nghìn chiếc hộp bằng vàng, bạc, lưu ly, pha lê để tôn trí xá-lợi Phật, rồi lại sai làm tám mươi bốn nghìn cái bình báu để giữ những chiếc hộp ấy. Vua còn sai làm vô số tràng phan, bảo cái để cúng dường xá-lợi, lại sai các quỉ thần bưng xá-lợi cúng dường. Đồng thời ra lệnh quỉ thần tuyên cáo đến tất cả xóm làng, thành thị khắp cõi Diêm-phù-đề cứ đủ một ức hộ thì hãy dựng một tháp thờ Đức Phật.
Bấy giờ, nước Trước-xoa-thi-la có ba mươi sáu ức gia đình. Dân trong nước ấy cầu xin quỉ thần cho ba mươi sáu hộp xá-lợi Phật để họ dựng tháp cúng dường. Vua bày phương tiện khéo léo, sai cứ tính đủ số lượng một ức dân mà ban xá-lợi cho họ xây tháp cúng dường.
Khi ấy, ở ấp Ba-Iiên-phất có vị thượng tọa Da-xá. Một hôm vua A-dục đến gặp thượng tọa và thưa:
– Tôi có ý nguyện dựng tám mươi bốn nghìn ngôi tháp ở khắp cõi Diêm-phù-đề trong cùng một ngày.
Thượng tọa nói:
– Quí thay đại vương! Vào ngày mười lăm, đúng giờ ăn trưa, đại vương hãy sai người ở cõi Diêm-phù-đề cùng lúc khởi công dựng tháp.
Thế rồi, trong một ngày, tám mươi bốn nghìn ngôi tháp đã được dựng lên. Dân chúng trên thế giới hết sức vui mừng, cùng gọi đó là tháp vua A-dục.
Kinh Đại A-dục vương ghi: “Bấy giờ, tám nước chia nhau xá-lợi Phật. Sau khi được chia tám mươi bốn nghìn viên xá-lợi và được riêng phần râu mép của Phật, vua A-xà-thế liền cung thỉnh về nước. Giữa đường, vua gặp long vương Nan-đầu-hòa đòi chia phần xá-lợi. Vua A-xà-thế không cho, long vương liền nói:
– Ta là long vương, có thừa sức mạnh để phá hoại đất nước của ông.
Lo sợ, vua A-xà-thế đành chia râu Phật cho long vương. Trở về long cung ở sâu tám mươi bốn nghìn dặm dưới núi Tu-di, long vương dựng tháp bằng thủy tinh để thờ râu Phật. Vua A-xà-thế, sau khi về nước, liền dùng hộp bằng vàng ròng đựng xá-lợi, làm một ngọn đèn thắp sáng một nghìn năm, dùng cát và nước của sông Hằng xây tháp, rồi chôn hộp xá-lợi dưới tháp ấy. Mãi sau khi vua A-dục lên ngôi, rồi cưới một phu nhân cao tám thước, tóc cũng dài bằng thân người, đầy đủ tướng quí. Theo lệnh vua, thầy tướng xem cho bà ấy xong, nói: ‘Phu nhân sẽ sinh cho đại vương một đứa bé da màu vàng ròng’. Vua liền phong bà ấy làm đệ nhị phu nhân. Thái hậu ganh ghét, luôn tìm thời cơ thuận tiện để trừ khử đệ nhị phu nhân. Đệ nhị phu nhân mang thai đủ mười tháng, sắp sinh, hôm ấy vua có việc phải ra khỏi cung. Thái hậu thừa dịp ấy, liền sai người tìm một con lợn nái sắp đẻ, rồi bảo đệ nhị phu nhân:
– Em còn ít tuổi, lại mới sinh lần đầu, do đó, em không nên để lộ mặt ra ngoài trời.
Vừa trùm mặt lại, phu nhân liền sinh đứa bé trai da vàng sáng rực cả cung điện. Thái hậu trộm đem đứa bé giết đi, lấy lợn con đặt bên cạnh phu nhân, rồi mắng:
– Ngươi bảo rằng sẽ sinh cho đại vương đứa bé trai da vàng, nhưng tại sao lại sinh ra con lợn?
Thái hậu liền cầm gậy đánh và nhốt phu nhân ở khu vườn phía sau cung điện, chăm sóc rau cải. Vừa trở về cung, nghe thái hậu tâu lại, vua không vui. Sau đó khá lâu, một hôm đi dạo trong vườn, nhìn thấy phu nhân, vua chợt thấy nhớ thương, liền cho đón bà về cung. Dần dần được gần gũi vua trở lại, rồi đệ nhị phu nhân kể lại đầy đủ sự tình trước kia. Nghe xong, vua A-dục rất kinh dị, liền sai giết tám mươi bốn nghìn bà phu nhân, lại cho xây một nhà ngục ở ngoài kinh thành để trừng trị tội nhân.
Đức Phật biết vua giết các phu nhân của mình nên phải đọa địa ngục, liền sai tì-kheo Tiêu Tán đến giáo hóa. Vua phát khởi lòng tin và hiểu đạo lý. Vua hỏi:
– Tôi đã giết tám mươi bốn nghìn vị phu nhân. Tội ấy có thể chuộc được không?
Tì-kheo đáp:
– Cứ giết một người thì phải dựng một ngôi tháp, rôi đặt dưới tháp một viên xá-lợi. Làm như thế thì đại vương sẽ được thoát tội.
Vua A-dục liền tìm xá-lợi Phật của vua A-xà-thế. Khi ấy, có một vị tướng phụ đã một trăm hai mươi tuổi, dẫn năm trăm người đi lấy xá-lợi trong nước. Tìm được xá-lợi, vua rất vui mừng, liền giao cho các quỉ thần mỗi vị đem xá-lợi về chỗ của mình. Vua ra lệnh trong một ngày phải đưa xá-lợi đến tám mươi bốn nghìn nơi. Các quỉ thần nói:
– Bởi có nhiều núi ngăn cách, nên các nơi không thể báo tin cho nhau được.
Vua bảo:
– Các ngươi hãy trở về cõi nước của mình chuẩn bị nền móng, dựng trụ và treo chuông gió lên. Tạ sẽ sai A-tu-la dùng tay che mặt trời để khắp thế giới có cùng một giờ”.
Kinh A-dục vương ghi: “Khi dựng tháp xong, vua cho dệt một nghìn hai trăm lá phan và các loài hoa, nhưng chưa kịp treo lên thì vua bị bệnh nặng. Sợ mình sẽ qua đời, nên sáu ngày sau, vua liền thỉnh chư tăng đến thượng uyển để cúng dường. Bấy giờ, có a-la-hán Ưu-ba-quật-đa nhận lời thỉnh của vua, đưa mười tám nghìn vị a-la-hán đến. Tôn giả Quật-đa có dung mạo xinh đẹp, da dẻ mịn màng; còn vua thì thân thể xấu xí, da dẻ thô nhám. Tôn giả liền nói kệ:

About namcuulong

Check Also

PUCL QUYỂN 36 – TREO TRÀNG PHAN, HƯƠNG HOA, TÁN TỤNG

QUYỂN 36 Quyển này gồm hai chương: Treo tràng phan, Hoa hương, Tán tụng. 32. ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *