Kinh : Khi ấy, Ông Kiều Trần Na đứng dậy bạch Phật : “Tôi nay già cả, ở trong đại chúng riêng được cái danh là Hiểu. Do tôi ngộ được hai chữ Khách Trần mà thành quả. Thưa Thế Tôn, ví như người khách đi đường, vào trọ nơi ...
Read More »V. CHỈ RÕ TÁNH THẤY KHÔNG PHẢI LÀ CON MẮT
Kinh : Khi ấy Ông Anan cùng tất cả đại chúng lặng im, ngơ ngác. Phật bảo Ông Anan : “Hết thảy những người tu học trong thế gian, hiện tuy thành được chín bậc định thứ lớp mà chẳng được hết lậu(22) để thành A La Hán, đều do ...
Read More »IV. NƯƠNG CÁI THẤY, GẠN HỎI CÁI TÂM
Kinh : Anan, nay ông muốn biết đường tu Xa Ma Tha, nguyện ra khỏi sông chết, thì Ta lại hỏi ông. Liền đó, Như Lai đưa cánh tay kim sắc lên, co năm ngón lại, bảo Ông Anan: “Ông có thấy không?” Ông Anan đáp : “Có thấy.” Phật bảo ...
Read More »III. HAI THỨ CĂN BẢN
Kinh : Phật bảo Ông Anan: “Hết thảy chúng sanh từ vô thủy đến nay, đủ thứ điên đảo, mầm giống nghiệp tự nhóm lại như chùm quả ác xoa. Những người tu hành không thành được Bồ Đề Vô Thượng, đến nỗi riêng thành Thanh Văn, Duyên Giác hoặc ...
Read More »II. PHÓNG QUANG NÊU RA TÁNH THẤY VIÊN MÃN SÁNG SUỐT
Kinh : Bấy giờ từ mặt Đức Thế Tôn phóng ra các thứ hào quang, ánh sáng rực rỡ như trăm nghìn mặt trời. Khắp các thế giới của chư Phật, sáu thứ chấn động. Các cõi nước nhiều như vi trần của mười phương hiện ra trong một lúc. ...
Read More »CHỈ RÕ TÁNH THẤY – I. CẦU ĐI ĐẾN CHỖ CHÂN THẬT
Kinh : Bấy giờ, Ông Anan ở trong đại chúng, liền từ chỗ ngồi đứng dậy, trịch vai áo phải, đầu gối phải chấm đất, chắp tay cung kính mà bạch Phật rằng : “Tôi là em nhỏ nhất của Như Lai, nhờ Phật thương yêu, nay tuy đã xuất ...
Read More »