Quyển này có một chương Xá-lợi.
37. CHƯƠNG XÁ-LỢI
37.1. LỜI DẪN
Phật đức rộng lớn phủ trùm cả trời người, lí đạo nhiệm mầu vượt hẳn sáu kinh. Trí Phật cao hơn bách gia chư tử, lại kì diệu vượt dấu tích của hữu tình, hơn cả thắng tích của hiền nhân. Nhân duyên giáo hóa đã mãn, theo lẽ thường thâu thần thị tịch. Cho nên sa-la song thụ tám nhánh tùy nghĩa hiển bày; xá-lợi chia tám phần theo duyên cảm ứng. Trước lúc nhập Kim cang định, Ngài đã căn dặn việc phân chia xá-lợi toái thân và xá-lợi toàn thân, ý muốn phúc lành nhuần thấm trời người, công đức ban trải muôn nơi. Cho đến những loại răng, tóc, móng, con ngươi, xương đỉnh, những vật dụng như y, bát, bình, gậy; những dấu vết như chỗ ngồi, dấu chân đều bao quát cổ kim, biến hiện vô cùng. Nào là điềm lành liên tiếp ứng hiện, ánh sáng nhiều lần chiếu khắp muôn nơi. Bậc hiền, kẻ ngu đều thấy biết, há còn nghi ngờ là đặt điều mê hoặc người sau sao?
Vả lại, như Tam hoàng, Ngũ đế, Hạ Ân, Văn Võ, Khổng Khâu, Trang Lão đều là thánh là hiền, cùng được mọi người tôn kính. Nhưng họ đều chôn thân chốn ngũ tuyền, mất hình trong cửu thổ, thanh danh tắt lịm, còn ai biết được hành tung! Không biết tạo phúc đời này thì làm sao cảm quả báo đời sau? Đâu có thể so sánh danh thơm và hình tượng với đức Năng Nhân đại thánh! Đạo cảm ứng không cùng tận, gió kính ngưỡng càng lan xa; tiếp nối sự nghiệp giáo hóa khắp đại thiên, cứu giúp chúng sinh chìm đắm nơi hằng sa cõi. Dù cho phương tiện khai thị tùy nghĩa mà sai khác, nhưng yếu chỉ “hội không” thì chỉ nhất thật.
37.2. DẪN CHỨNG
Xá-lợi là âm tiếng Phạn, Trung Quốc dịch là cốt thân. Vì sợ gọi nhầm với xương cốt của người chết bình thường, nên vẫn gọi xương cốt của Phật theo nguyên âm phạn là xá-lợi.
Xá-lợi Phật có ba loại: một là xá-lợi xương, màu trắng; hai là xá-lợi tóc, màu đen; ba là xá-lợi thịt, màu đỏ.
Xá-lợi của bồ-tát, a-la-hán cũng có ba loại. Nếu đúng là xá-lợi Phật thì đập không vỡ nát, còn xá-lợi của đệ tử Phật thì đập sẽ nát vụn.
Kinh Bồ-tát xử thai ghi: “Đức Thế Tôn bảo các đại chúng:
– Công đức mà Ta tạo thuở xưa, như xả thân, thụ thân không phải một cũng chẳng phải hai. Nay Ta sẽ nói cho các ông nghe pháp ‘nhất hình’.
Xá-lợi toàn thân của chư Phật đều ở dưới cõi Kim cang. Cõi Kim cang ấy dày tám mươi bốn vạn ức dặm. Toàn bộ xá-lợi toái thân của Phật đều ở dưới đó. Cõi ấy có nước Diệu Hương, Đức Phật Bất Trụ Như Lai đầy đủ mười hiệu, hiện đang nói pháp.
Đức Phật bảo đại chúng:
– Xá-lợi toái thân ở tại cõi Thanh Tịnh, dưới độ sâu tám mươi bốn vạn ức dặm, có Đức Phật Biến Quang, đầy đủ mười hiệu, hiện đang nói pháp. Bên dưới cõi đó có nước Thí Vô Tận Tạng, với Đức Phật Khuyến Trợ. Dưới cõi Thí Vô Tận Tạng là nước Pháp Cổ, có Đức Phật Thiện Kiến. Cõi này mới có xá-lợi toàn thân của ức nghìn vạn Đức Phật và xá-lợi của Ta”
Kinh Hải long vương ghi: “Bấy giờ, các long vương bạch Phật:
– Nay Thế Tôn trở lại cõi Diêm-phù-đề, loài rồng trong biển không có chỗ nương tựa, chiêm ngưỡng, nên lòng càng buồn bã. Sau khi diệt độ, xin Ngài lưu lại toàn bộ xá-lợi trong biển lớn này để cho tất cả các loài thủy tộc được cúng dường, hầu tăng thêm phần công đức, chóng thoát thân rồng, mau chứng đạo Vô thượng chính chân. Xin Phật ban ân, để chúng con tăng thêm oai đức, thành tựu ước nguyện!
Phật bảo long vương:
– Quý thay! Ta sẽ thuận theo ý các ông!
Bấy giờ, tôn giả Tu-bồ-đề nói với các long vương:
– Cần phải phân xá-lợi khắp nơi để cứu giúp trời người. Nay các ông muốn thỉnh toàn bộ xá-lợi của Phật xuống long cung phụng thờ riêng, vậy tất cả chúng sinh làm sao được độ?
Các long vương đáp:
– Xin tôn giả Tu-bồ-đề chớ nói những lời như vậy! Tôn giả chớ lấy trí tuệ hữu hạn của mình mà lượng định trí tuệ vô hạn của Như Lai. Thánh đức của Như Lai biến hiện cùng khắp tam thiên đại thiên thế giới, thì toàn thân xá-lợi của Phật cũng không tăng, không giảm, biến hiện khắp tất cả, giống như bóng của mặt trời hiện trong nước. Phật vốn không sinh cũng không diệt, cớ sao tôn giả muốn giới hạn trí tuệ của Như Lai?
Tôn giả Tu-bồ-đề nghe long vương nói thế, im lặng không nói được lời nào.
Phật khen ngợi các long vương: ‘Các ông thật sáng suồt! Thật đúng như lời các ông nói. Phật đạo cao xa mầu nhiệm không bờ mé, không vuông tròn, chẳng rộng hẹp, không xa gần, giống như hư không, không thể lấy gì để ví dụ được’”.
37.3. ẢNH PHẬT
Kinh Quản Phật tam-muội ghi: “Lúc đầu Phật lưu lại hình ảnh trong thạch thất ở phía nam sườn núi A-na-tư, bện cạnh hồ Độc Long, nước Na-kiền-ha-la. Bấy giờ, có năm nữ la-sát thông đồng với rồng độc thường làm mưa đá, khiến cho nhân dân đói khát, bệnh tật suốt bốn năm. Lúc ấy, vua lập đàn cúng tế, trì chú rồng, nhưng vì thế lực của nữ la-sát quá mạnh, nên chú thuật không hiệu nghiệm.
Khi ấy, vua quỳ dài chắp tay thưa thỉnh:
– Phật là bậc thông tuệ! Xin Ngài chứng giám lòng con, mong rủ lòng từ bi quang lâm đến nước này!
Vua cầu nguyện vừa dứt lời, Như Lai liền ứng hiện đến. Ngay lập tức, rồng nổi sấm sét, giương vẩy phun khói lửa, mắt của năm nữ la-sát phóng ra những tia sáng như điện chớp.
Khi ấy, vị thần Kim cang cầm chày lớn, trên đầu chày lửa cháy giống như bánh xe lửa, thiêu đốt rồng độc. Vua rồng sợ hãi chạy vào trong ảnh Phật, thì thấy mát mẻ giống như được rưới cam lồ. Vua rồng thấy những vị thần Kim cang to lớn, lòng vô cùng sợ hãi, vội vàng đỉnh lễ Phật. Nam nữ la-sát cũng đỉnh lễ Như Lai.
Vua rồng lấy đài báu trong hồ dâng cúng Phật. Phật bảo: ‘Ta không cần đài báu của ngươi, chỉ cần ngươi cúng cho Ta hang đá của la-sát thôi’. Vua rồng liền dâng cúng Phật hang đá của la-sát.
Bấy giờ, các trời đều cởi áo báu của mình quét dọn hang đá. Đức Phật liền thâu thần túc, một mình vào hang đá, làm cho đá trong hang đều biến thành bảy báu. Vua rồng cũng làm những hang đá để cúng dường bốn đệ tử lớn của Phật và tôn giả A-nan.
Sau đó, Thế Tôn từ hang đá đi ra. Vua rồng nghe Phật trở về nước, nghẹn ngào rơi lệ và thưa:
– Vì sao Phật bỏ con? Nếu con không thấy Phật, sẽ làm những việc xấu, ắt hẳn rơi vào đường ác.
Phật an ủi vua rồng:
– Ta nhận lời thỉnh cầu của ngươi, sẽ ngồi trong hang đá này một nghìn năm trăm năm.
Thế là Đức Phật ngồi trong hang hiện mười tám thứ thân biến, vọt thân vào vách đá, vách đá như gương sáng, hình ảnh Ngài từ đó hiện ra. Nếu từ xa nhìn thì thấy, đến gần nhìn thì không. Trăm nghìn chư thiên đến cúng dường hình ảnh Phật. Hình ảnh ấy cũng nói pháp, đến nay vẫn còn”.
37.4. PHÂN CHIA XÁ-LỢI
Kinh Bồ-tát xử thai ghi: “Bấy giờ, thấy vua của tám nước tranh giành xá-lợi, đại thần Ưu-ba-cát can ngăn:
– Vì sao các vua lại khởi binh đánh nhau?
Khi ấy, trời Đế Thích hiện thành người và nói:
– Các trời chúng tôi cũng đáng có phần, nếu cùng tranh sức ắt sẽ có thắng thua. Xin được phân cho, nếu dùng sức đoạt lấy đâu có gì khó!
Các vua rồng A-nậu-đạt, Văn-lân, Y-na-bát nói với vua tám nước:
– Chúng tôi cũng phải có phần, nếu không được chia, chúng tôi đủ sức để đoạt!
Đại thần Ưu-ba-cát lại can ngăn:
– Các ông hãy thôi đi! Xá-lợi sẽ chia đều cho tất cả, đâu cần phải đánh nhau!
Nói xong, đại thần ưu-ba-cát chia xá-lợi thành ba phần. Một phần trao cho các trời, một phần trao cho các long vương, phần còn lại trao cho vua tám nước.