Home / Pháp Uyển Châu Lâm / PUCL - Tập 3 / PUCL QUYỂN 31 – CHƯƠNG ẨN TÍCH, YÊU QUÁI

PUCL QUYỂN 31 – CHƯƠNG ẨN TÍCH, YÊU QUÁI

QUYỂN 31
Quyển này gồm hai chương: Ẩn tích, Yêu quái.
23. CHƯƠNG ẨN TÍCH

23.1. LỜI DẪN
Từng nghe: Thánh hiền xuất thế, hiện thân khắp muôn nơi, những chỗ các Ngài dừng trụ đều được lợi ích. Kẻ phàm tục xem trọng điều kiết hung, bậc thượng trí an nhiên với thiện ác. Chính tâm mà đợi thì lượng đồng với trời. Thuở xưa, đời Tấn Vũ đế có ngài Kì-vực người Thiên Trúc; đầu đời Tống Vũ đế có ngài Bôi Độ ở Bành Thành, đều hiện điềm lành để thức tỉnh kẻ phàm ngu.
Vào niên hiệu Vĩnh Minh thứ nhất (483) đời Tề, có sa-môn Bảo Chí xuất hiện. Sư như người cuồng, thân thể nhơ bẩn, nhưng đoán việc quá khứ, tương lai rất linh nghiệm. Vì thế từng cử chỉ, lời nói của sư đều được ghi lại ti mỉ. Quan dân tranh nhau kéo đến chỗ sư đông như hội. Tuy thân ở tại nhân gian, nhưng tâm tiêu dao nơi tịch cảnh. Sư không bị nước nhận chìm, lửa đốt không cháy, rắn độc không thể làm hại, hổ không thể làm tổn thương; dù đóng chín lớp cửa cùng không ngăn trở được sư. về Phật đạo thì từ bậc Thanh văn trở lên; với thần tiên thì ngang bằng độn tiên, cao sĩ. Gặp đời có người làm thiện thì hiện tướng thiện để độ họ, gặp đời có người làm ác thì hiện tướng ác để điều phục họ. Có thể nói sáng tỏ như nhật nguyệt mà lại ẩn tàng như vàng trong quặng, chỉ người có phúc lớn mới gặp những bậc ấy.
23.2. DẪN CHỨNG
Kinh Sinh ghi: “Đức Phật bảo các tì-kheo:
– Vào thời quá khứ xa xưa cách đây vô số kiếp, trong gia đình nọ có hai chị em một trai một gái, người chị có một người con trai. Người con này cùng với cậu mình chuyên lo việc cung cấp vải lụa quí cho quan phủ. Họ thấy trong kho có nhiều bảo vật quý giá, nên bàn với nhau: ‘Chúng ta dệt vải khổ nhọc mà vẫn nghèo, nay trong kho tài vật nhiều vô số, saọ chúng ta không lấy để thoát khỏi cảnh túng thiếu’. Đợi đêm xuống, mọi người ngủ hết, hai cậu cháu đào một đường hầm lấy trộm vô số tài vật.
Sáng hôm sau, người giữ kho phát hiện tài vật trong kho bị mất, liền tâu với vua. Vua gọi người giữ kho lại dặn: ‘Chớ để việc này truyền ra ngoài, bởi kẻ trộm cho rằng vua không biết, nhất định bọn chúng sẽ lại đến trộm nữa. Các nguơi phải canh phòng cẩn mật đợi chúng đến bắt trói, chớ để họ trốn thoát’. Người giữ kho vâng lệnh, canh phòng cẩn mật hơn.
Không bao lâu, hai cậu cháu kia trở lại kho để trộm vật. Người cháu nói với cậu: ‘Tuổi cậu đã cao, thân thể gầy ốm, sức lực suy yếu, nếu bị bắt khó bề thoát được, cháu sức khỏe dồi dào sẽ cứu cậu!’.
Bàn xong, người cậu chui vào đường hầm. Vừa mới chui vào thì bị người giữ kho bắt và la lớn báo cho những người khác đến bắt tiếp đứa cháu, nhưng họ không bắt được. Đứa cháu sợ sáng ngày mọi người sẽ biết, nên chặt lấy đầu cậu, chạy ra khỏi đường hầm trở về. Sáng hôm sau, người giữ kho tâu hết sự việc với vua. Vua bảo đem thi thể người ấy đặt ở ngã tư đường, nếu người nào đến đó khóc lóc, lấy thi thể thì chính là tên đầu sỏ.
Người kia vâng lệnh vua đem thi thể của người cậu đặt ở ngã tư đường, canh giữ cẩn mật suốt nhiều ngày. Một hôm, bỗng đâu xuất hiện vô số người ngựa, nghèn cả đường đi. Người cháu nhân lúc náo loạn, chở hai xe củi đổ lên thi thể người cậu.
Người canh giữ lại đem việc ấy tâu lên vua. Vua ra lệnh phải dò xét kĩ, nếu có người nào đốt lửa thì bất trói giải về. Bấy giờ, người cháu dạy những đứa trẻ câm đuốc nhảy múa, vui đùa; nhân lúc mọi người tụ tập đông đúc, lộn xộn, người cháu phóng lửa, củi bốc cháy dữ dội. Người giữ không biết ai làm về tâu vua. Vua nói:
– Nếu thiêu rồi thì cần phải canh phòng nghiêm ngặt hơn, người đến lấy tro cốt chắc chắn là thủ phạm.
Nhưng người cháu cũng đã đoán biết điều đó, nên nấu một loại rượu ngon rồi bán cho những người canh gác. Vì bị đói khát nhiều ngàỵ, nên khi thấy rượu, những người canh gác tha hồ uống. Đến lúc tất cả đều say, lăn ra ngủ, người cháu lấy bình đựng rượu hốt hết tro cốt rồi bỏ đi mà những người kia không hề hay biết.
Sáng hôm sau, họ về tâu vua. Vua nói:
– Bấy lâu nay chúng ta canh phòng cẩn mật mà vẫn không băt được tên trộm. Tên trộm này thật khôn lanh, chúng ta phải bày cách khác!
Vua liền ra lệnh chọn một mỹ nữ, trang sức các loại châu ngọc quý giá và cho ở trong một căn phòng bên bờ sông lớn. Đồng thời bố trí nhiều người canh giữ nghiêm mật. Tên trộm vì ham lợi và ham sắc nhất định sẽ đến. Nhân đó, vua dặn mỹ nữ: ‘Khi hắn đến, cô hãy ôm chặt và la lớn cho mọi người đến bắt’.
Chẳng bao lâu sau, vào một đêm nọ, người cháu lần đến bên sông, thả một gốc cây cho trôi xuôi theo dòng nước và kêu la lớn rồi trốn mất. Những người canh gác sợ hãi vội vã chạy ra xem, nhưng không thấy người mà chi thấy một gốc cây. Người cháu làm như vậy liên tiếp nhiều lần, làm cho những người canh gác mất cảnh giác.
Một hôm, đợi những người canh gác đã ngủ say, người cháu bám vào gôc cây đến phòng của cô gái.
Cô gái liền nắm áo người cháu. Người cháu nói với cô gái:
– Đừng nắm áo, hãy nắm cánh tay của tôi.
Vốn khôn lanh, nên người cháu đã chuẩn bị sẵn một cánh tay của người chết và đưa cho cô gái. Cô gái buông áo chụp nắm lấy cánh tay và la lớn lên, nhưng đã chậm. Khi những người canh gác thức dậy thì người cháu đã chạy thoát rồi. Sáng hôm sau, mọi người về tâu vua. Vua nói: ‘Người này mưu mẹo có một không hai. Chúng ta lâu nay cố bắt, nhưng vẫn không bắt được, giờ phải làm sao?’.
Cô gái mang thai, đủ mười tháng thì sinh một bé trai rất dễ thương. Vua sai nhũ mẫu bế đi khắp trong nước và dặn hễ thấy ai đến hôn nó thì bắt trói giải về. Nhũ mẫu bồng đứa bé đi cả ngày, nhưng không có ai đến hôn. Bây giờ, người cháu giả làm người bán bánh đứng bên lò. Đứa bé đói quá khóc thét lên, người nhũ mẫu bồng đến mua bánh cho nó ăn. Người cháu thấy con liền đến hôn. Người nhũ mẫu về tâu với vua. Vua nói:
– Sao không bắt trói người đó lại?
Người nhũ mẫu tâu:
– Đứa bé đói quá mới khóc, người kia đưa bánh, nhân đó hôn nó, nên không biết hắn là tên trộm, mà làm sao biết được hắn.
Vua lại sai người nhũ mẫu bồng đứa trẻ tiếp tục dạo quanh và dặn hễ thấy người nào đến gần nó thì bắt trói giải về. Người cháu lại giả làm người bán rượu ngon, mời gọi, khuyến dụ nhũ mẫu và những người theo canh phòng uống say và ngủ

About namcuulong

Check Also

PUCL QUYỂN 37 – CHƯƠNG KÍNH PHÁP

QUYỂN 37 Quyển này có một chương Kính tháp. 35. CHƯƠNG KÍNH THÁP 35.1. LỜI ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *