Home / Pháp Uyển Châu Lâm / PUCL - Tập 2 / PUCL QUYỂN 11 – CHƯƠNG THIÊN PHẬT (tt)

PUCL QUYỂN 11 – CHƯƠNG THIÊN PHẬT (tt)

QUYỂN 11
Quyển này tiếp theo chương Thiên Phật.
5. CHƯƠNG THIÊN PHẬT (tt)

5.12. THÀNH ĐẠO
5.12.1. Lời dẫn

Từng nghe, bậc Đại Thánh đúng thời xuất hiện, chúng sinh có cảm liền ứng. Ngài chở che khắp mười phương, giáo hóa cùng ba cõi, là đạo sư của bốn loài, là thuyền bè của sáu thú. Cho đến thị hiện các việc: sinh lên Đâu-suất, diệt độ ở Diêm-phù, gá thai, trụ thai, đản sinh, niết-bàn, ở vườn Lâm-tỳ-ni hiện bày ba mươi hai tướng, nơi cội Tất-lợi-xoa phóng mười đạo hào quang, dạo chơi bốn cửa thành, dứt trừ năm món duc, bỏ vương cung một mình vào rừng vắng, nương cội cây đạt ngộ Bồ-đề, hợp bốn bát ở sông Ni-liên, độ năm anh em nơi Lộc uyển, rửa hết ái nhiễm thế gian, tẩy sạch vô minh nhiều kiếp. Từ đó, mặt trời trí tuệ chiếu soi, tám ngục không còn chúng sinh khổ; đức lớn hóa độ vô cùng, lòng từ đượm nhuần chúng sinh. Ngài chỉ diễn nói một ngôn ngữ mà muôn loài đều thấu hiểu. Thời Tượng giáo hưng khởi đến nay đã lâu rồi.
5.12.2. Khất thực
Luật Tứ phần ghi: “Bấy giờ, bồ-tát từ nước Ma-kiệt-đà dần dần đi đến thành Ba-la-duyệt rồi dừng lại nghỉ đêm ở đó. Sáng hôm sau, với dung mạo đoan chính, đầy đủ oai nghi, bước chân khoan thai, mắt hướng thẳng không nhìn hai bên, bồ-tát đắp y mang bát vào thành La-duyệt khất thực. Lúc ấy, vua nước Ma-kiệt cùng với quần thần đang ngồi trên lầu cao, xa thấy bồ-tát vào thành, khoan thai đĩnh đặc, vua bèn nói kệ khen ngợi bồ-tát rồi sai người đến hỏi:
– Tỳ-kheo muốn đến đâu?
Bồ-tát đáp:
– Tôi sẽ đến nghỉ ở núi Ban-đồ-bà.
Sứ liền trở về tâu vua. Nghe xong, vua bèn chuẩn bị xe voi cùng với các quan đến đỉnh lễ bồ-tát. Bấy giờ, vua nói với bồ-tát:
– Nay Ngài có thể ở lại nơi đây, khắp đất nước này đều là của ngài. Tôi sẽ trao mũ báu để Ngài ngồi vào vương vị giáo hóa nhân dân, còn tôi xin phụng sự ngài.
Bồ-tát đáp:
– Tôi đã bỏ ngôi Chuyển luân vương để xuất gia học đạo, lẽ nào lại ở trong thế tục làm vua một nước vùng ven này sao? Nay vua nên biết, giống như có người đã thấy nước biển lớn, lại có thể ham thích nước trong dấu chân trâu sao? Ở đây cũng như thế, lẽ nào tôi đã bỏ ngôi vị Chuyển luân lại làm vua các nước nhỏ? Việc ấy chẳng thể.
Vua lại thưa:
– Nếu Ngài thành Vô thượng đạo thì hãy đến thành La-duyệt độ tôi trước!
Bồ-tát đáp:
– Vâng!
Thế rồi, vua đỉnh lễ dưới chân bồ-tát, nhiễu ba vòng rồi trở về”.
Kinh Phật bản hạnh ghi: “Bồ-tát nói với vua nước Ma-già-đà:
– Nay chúng ta thật chẳng sợ rắn độc, chẳng sợ sấm sét, cũng chẳng sợ lửa lớn gặp gió mạnh thổi cháy rừng rậm, đầm hoang; chỉ sợ năm dục bức bách. Vì sao? Vì năm dục vô thường giông như giặc cướp tất cả công đức. Thế rồi, bồ-tát liền nói kệ:
Năm dục vô thường hại công đức
Sáu trần hư huyễn tổn chủng sinh
Quả bảo hữu lậu vốn dối người
Ai là bậc trí nên dừng lại.
Ngu sống cõi trời chưa vừa ý
Huống ở cõi người sao thỏa lòng?
Đắm trước dục nhơ không nhận biết
Giống như lửa dữ đốt cỏ khô.
Ngày xưa thánh vương Đinh Sinh kia
Chinh phục bốn châu bằng kim luân
Đế Thích nhường cho nửa tòa báu
Chợt khởi tâm tham liền bị đọa.
Giả như làm vua cả cõi này
Lòng còn muốn chiếm những cõi khác
Người đời tham dục không biết chán
Ví như biển lớn chứa các dòng.
Đại vương nên biết! Ở chân núi Tu-di có hai anh em a-tu-la. Do tham dục, họ cùng yêu một cô gái đẹp, rồi tranh giành dẫn đến đánh giết nhau, kết cục cà hai đều chết. Bồ-tát liền nói kệ:
Ngày xưa, hai anh em tu-la
Vì cô gái đẹp giết hại nhau
Cốt nhục do si thành oán ghét
Người trí thấy rõ chẳng tham cầu.
Bồ-tát lại nói:
– Hoặc có người vì muốn hưởng năm dục mà sinh cõi trời hay cõi người, lại vì năm dục nên gieo thân xuống nước, lao minh vào lửa, hoặc vì năm dục nên tự chuốc lấy oán thù. Bồ-tát nói kệ:
Người ngu, ái dục nên bần cùng
Chịu khổ trói buộc và giết hại…
Vì lòng cầu dục, sinh muôn việc

About namcuulong

Check Also

PUCL QUYỂN 22 – CHƯƠNG NHẬP ĐẠO

QUYỂN 22 Quyển này có một chương Nhập đạo. 13. CHƯƠNG NHẬP ĐẠO 13.1. LỜI ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *