Home / KINH - LUẬN / Kinh Pháp Cú thí dụ / KPCTD PHẨM THỨ MƯỜI TÁM – ĐAO TRƯỢNG

KPCTD PHẨM THỨ MƯỜI TÁM – ĐAO TRƯỢNG

PHẨM THỨ MƯỜI TÁM ĐAO TRƯỢNG
1 – PHẬT TẮM RỬA MỘT TỲ KHEO BỆNH

Xưa có một nước tên là Hiền Đề, lúc ấy trong nước có một vị Tỳ-kheo già đau bệnh lâu ngày, thân hình gầy ốm, nhơ uế chập chồng, nằm trong Tinh xá của xứ Hiền Đề, không người săn sóc.
Phật dẫn năm trăm Tỳ-kheo đi đến nơi ấy, Ngài sai các Tỳ-kheo coi việc nấu cháo, các Tỳ-kheo nghe mùi hôi thúi, đều khinh chê. Phật khiến Thiên Đế Thích lấy nước nóng, Phật dùng tay Kim Cang của Ngài tắm rửa thân thể Tỳ-kheo, đất rúng động, bỗng phát ra sáng lòa, mọi người đều kinh sợ.
Nhà vua, các quan, dân chúng, trời, rồng, quỷ, thần tựu đến chỗ Phật không thể kể xiết, đều cúi đầu làm lễ bạch hỏi :
– Phật là bậc Thế Tôn, ba cõi không sánh, đạo đức đầy đủ, thế nào hạ ý tẩy rửa cấu uế cho Tỳ-kheo bệnh ấy.
Phật bảo nhà vua và dân chúng :
– Như Lai sở dĩ xuất hiện trong thế gian, chính vì những người cùng ách không ai chăm sóc, cúng dường Sa-môn, Đạo sĩ bệnh hoạn cùng các người già cả, bần cùng cô độc, phước đức ấy vô lượng, chỗ nguyện cầu được như ý. Thí như nước chảy năm sông, phước lại cũng như thế, công đức lần lần đầy đủ mới mong đắc đạo.
Nhà vua bạch Phật :
– Tỳ-kheo này trước mắc tội như thế nào nay mắc bệnh đã lâu trị không bớt ?
Phật đáp :
– Thuở xưa, có ông vua tên Ác Hạnh, cai tri rất hung bạo, sai người mạnh mẽ tên Ngũ Bá cầm đầu những người trị phạt tội đồ. Ngũ Bá dựa thế lực nhà vua riêng làm điều bất chánh tội nhơn đến ông phải lo lót của cải hoặc tiền bạc, nếu ai có lo lót thì cho đánh nhẹ, còn ai không có tiền của lo lót thì bị đánh mạnh, mọi người trong nước phập phồng lo sợ. Một hôm có một người hiền bị người vu cáo nên phải tội đánh, người ấy nói với Ngũ Bá :
– Tôi là một đệ tử của Phật, vốn không tội lỗi, chỉ bị người vu cáo, xin ông ra lệnh đánh nhẹ tay cho phần nào.
Ngũ Bá nghe nói đệ tử Phật bèn cho đánh nhẹ tay, chi đánh phớt mà thôi, thân người ấy khỏi bị mang thương tích.
Khi Ngũ Bá mang chung đọa trong địa ngục chịu nhiều khổ hình. Tội hết đầu thai làm súc sanh hằng bị đánh đập, trải qua hơn năm trăm kiếp. Tội hết sanh làm người trở lại, thường mắc bệnh đau nhức không lìa thân. Nhà vua lúc ấy nay là Điều-đạt. Ngũ Bá xưa, nay là Tỳ-kheo bệnh, còn người hiền khi trước, nay là thân Ta. Vì cái ơn đánh phớt thuở nọ, thế nên Thế Tôn đích thân tắm rửa cho ông. Người làm thiện hay ác, tội hoặc phước đi theo mình, tuy đã trải qua sanh tử cũng không khỏi.
Lúc ấy, Thế Tôn liền nói kệ :
Qua trượng lương thiện
Vọng sàm vô tội
Kỳ ương thập bội
Tai cừu vô xá,
Sanh thọ khốc thống
Hình thể hủy chiết
Tự nhiên não bệnh
Thất ý hoảng hốt.
Nhơn sở vu giả
Hoặc huyện quan ách
Tài sản hao tân
Thân thích ly biệt
Xà trạch sở hữu
Tai hỏa phần thiêu
Tử nhập địa ngục
Như thị vi thập.
Đánh đập người lương thiện
Gièm pha kẻ không, tội
Họa chịu đủ mười thứ
Hại thù không buông tha
Sanh ra chịu bệnh nghiệt
Thân hình bị tàn tật
Bệnh khổ là tất nhiên
Ý phát sanh lo sợ
Lại bị người lừa dối
Lại bị nạn quan huyện
Tiền của bị tiêu hết
Người thân phải chịu lìa
Nếu có sắm nhà cửa
Bị nạn lửa thiêu đốt
Chết đọa vào địa ngục
Nạn chịu đủ mười thứ.
Tỳ-kheo bệnh nghe Phật nói kệ, cùng chuyện tiền kiếp của mình, tự biết việc làm thuở trước kiềm tâm tự trách, ở trước Phật thân an ý định liền chứng đạo quả A-la-hán. Còn vua nước Hiền Đề vui mùng tin hiểu, bèn thọ Ngũ giới làm thanh tín sĩ, trọn đời vâng giữ, được chứng đạo quả Tu-đà-hoàn.

2- THỜ, TẾ THẦN KHÔNG BẰNG GIỮ TRAI GIỚI

Thuở xưa, Phật ở nước Xá-vệ trong Tinh xá Kỳ Hoàn, vì các trời, người, rồng, quỷ nói pháp.
Ở phía Đông có nước tên Uất-đa-la-ba-đề, trong ấy có năm trăm Bà-la-môn đến mé nước sông Hằng, bên bờ có ba miếu thờ thần ao, tắm gội sạch sẽ lõa hình cầu Tiên như pháp Ni-kiền đạo do chọn lựa kỹ càng không còn ai mê muội hơn. Trong đó thiếu thức ăn uống, trông xa thấy một cây lớn như có thần khí, các Bà-la-môn ấy tưởng có người ở, bèn chạy đến gốc cây thì ra không thấy ai hết, các Bà-la-môn bèn khóc lớn, đói khát khốn ách, chắc chọn cái chết.
Thần cây hiện ra, người hỏi các Phạm Chí :
– Đạo sĩ ở đâu đến, nay muốn làm việc gì ?
Đồng đáp :
– Đến ao tắm gội cầu muốn thấy Tiên, ngày nay đói khát xin Ngài thương xót giúp đỡ.
Thọ thần liền giơ tay, trăm vị thức uống ăn từ tay chảy tràn, cung cấp ăn uống đều được no đủ, còn thừa làm lương thực để ăn dọc đường, lúc sắp từ biệt bèn hỏi thần :
– Ông vốn ở đâu làm phước đức ấy cao vọi ?

About namcuulong

Check Also

PHẨM THỨ BA MƯƠI SÁU – NIẾT BÀN

PHẨM THỨ BA MƯƠI SÁU – NIẾT BÀN PHẬT DẠY NƯỚC NÀO CÓ BẢY ĐIỀU ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *