(51) BA DẠ MA NA
Ba dạ ma na, chính là Bảo Kim Quang Luân Bồ Tát, bạt chiết la chữ
DỊCH: (Ba dạ ma na) chính là danh văn, danh xưng nghe mười phương, thích đọc ra sự hoan hỷ, thích xưng danh, danh nghĩa đề thành tựu, đó chính là hóa thân của đức Bảo Kiếm Thủ Nhỡn Bồ Tát
GIẢI: (Ba dạ ma na) là danh xưng rất hoan hỷ, lại có nghĩa là thành tựu
GIẢNG: câu này chính là chân ngôn của đức Bồ Tát muốn chúng sinh chọn lấy điều lành, khiến sớm nghe được chân ngôn vô thượng diệu đạo (không có đạo nào huyền diệu hơn). Vì thế đức Bồ Tát không ngần ngại gian khổ, luôn luôn ngài hiểu hóa. Một là để lợi đại nguyện phổ độ mạt kiếp, hai là giúp người đời giải trừ được kiếp sinh tử luân hồi, đó chính là chủ ý của đức Phật Tổ đại từ bi vô lượng. Vì thế ngài thường khuyên mọi người nên có hỷ tướng, hy vọng thiện nam tín nữ khắp nơi sớm biết tu trì, để cùng vượt sang bờ bên kia
(52) TA BÀ HA
Ta bà ha tức là đức Tam Đầu Thiện Thánh Già Phu Ngãi Long
DỊCH: (Ta bà ha) có nghĩa là thành tựu, điềm lành , sự viên tịch, tiêu tai, tăng ích và vô chú (không ngừng) tất cả có sáu nghĩa
GIẢI: (Ta) có nghĩa là bền vững, tĩnh mịch (Bà) có điều hay điều quấy, không cách gì nói cho hết (Ta bà ha) có nghĩa là hết thảy Pháp là bất sinh bất diệt, vốn rất tịch tĩnh, tự nó có tính niết bàn. Câu này thường dùng khi kết thúc lời chân ngôn.
GIẢNG: Đây chính là chân ngôn của đức Bồ Tát dạy rõ diệu pháp, đến chỗ diễn tả không thể hết. Người muốn dạy chúng ta nên thường xuyên trở về ánh sáng tịch quang. Đúng như kinh Kim Cương đã dạy “pháp thân không phải là tướng” câu này chính là để thuyết minh lời chú này; điều này gọi là sự tịch mịch của tịch quang chính là sự yên tĩnh và tịch mịch của chân lý. Còn chữ quang chính là ánh sáng soi rọi của chân trí. Lý và trí dung hòa viên mãn, trước sau đều nhất quán, như vậy sẽ thành công hoàn toàn. Kinh pháp hoa có nói; đất của ta không bao giờ bị hủy hoại, thường ở Linh Sơn ngoài ánh sáng tịch quang, riêng có Ta Bà. Ta Bà có hai nghĩa; bền vững và nhẫn lại. Nếu giải nghĩa ra thời có nghĩa là vô nhân, lại có nghĩa là diệu hữu (có sự huyền diệu). Đó chính là ý gốc của chữ Ha. Chữ Diệu có nghĩa là tồn tại, là có nguyên nhân. Trong cái không vô nhân (không có nhân) chính là cái cứu cánh dường như có nhưng không thể nói ra được. Khi tới lời kết của chân ngôn, phần lớn đều dùng câu này. Nếu hết thảy đều được vào cõi niết bàn mà diệt độ thời Ta Bà thế giới đều hòa thành một nước đầy hoa sen, trí tuệ cũng càng minh tịnh, mọi sự vi diệu đều được lưu hành. Nếu như không giữ được pháp tướng, thời gọi Ta bà ha. Ta bà ha cũng còn là Tô bà ha. Kinh nhân vương có nói: Ta bà ha có bí tàng vô chú Niết Bàn. Bao hàm năm nghĩa là: Cứu cánh, viên mãn, kính giác, thành tựu, tán khứ
(53) TẤT ĐÀ DẠ
Tất đà dạ đó chính là Xá Lợi Phất Bồ Tát. Tay giữ ấn hoa sen cai quản hết thảy pháp môn
DỊCH: (Tất đà dạ) có nghĩa là thành tựu, vi lành đến tức khắc, thành biện thành lợi, nói chung tất cả đều có nghĩa chữ THÀNH
GIẢI: (Tất đà dạ) là nói đạo pháp vô biên, tất cả mọi chúng sinh ở trên thế gian này chỉ cần thoát khỏi vòng danh lợi, tất nhiên được thành tựu
GIẢNG: Câu này tức chân ngôn đức Phật Tổ hiện ra pháp tướng đẹp đẽ huyền diệu, lấy lòng bình đẳng mà cứu rỗi chúng sinh. Tiếc thay, người đời cứ chấp mê không tỉnh. Cứ lấy giả làm thực, chỉ biết tranh giành đạt lợi, không đoái hoài đến tính mệnh, cứ thế đến chết mà thôi, thật là đáng trách. Danh lợi làm hại người ta còn hơn gươm đao. Gươm giết người nhưng còn có thể tránh né. Danh lợi giết người khiến người ta đến chết mà còn chưa hối tiếc. Con người đối với hai con đường danh lợi mà không giải thoát nổi, nếu có ai chỉ rõ, khuyên tu đạo đừng danh lợi, sẽ bịt tai mà bỏ đi, rồi quay lại mà chê là đồ gàn dở. Họ há chẳng biết tai hại do chạy theo danh lợi trên thế gian này vô cùng to lớn. Hãy nhìn vào lịch sử biết bao vị hào phú đế vương. Kết cục có mấy người đạt được kết quả mỹ mãn. Hầu hết đều lâm vào cảnh người mất, nhà tan, tai họa đến với chính họ. Vậy ta khuyên người đời càng mau chóng quay đầu gắng công tích luỹ công đức, nhất tâm tu trì để sớm viên thành Phật quả
(54) TA BÀ HA
Ta bà ha chính là hằng hà sa số bồ tát, đứng cao vút trên đầu cá ngao, pháp hải thật vô biên
DỊCH: nghĩa của chữ này giống đoạn văn trên
GIẢI: Câu này là tiếp chữ Tát đà dạ của đoạn văn trên. Đại ý nói; Kẻ tu đạo nếu có thể nhận thức được sự chân giả, việc thành đạo sẽ dễ dàng
GIẢNG: Câu này chính là chân ngôn của đức Bồ Tát nói rõ sự quý báu của đại đạo. Tiếc thay, người đời cứ đôn đả cậy tài, tự cho mình thông minh, không tìm sự thực, không coi trọng bản chất, chỉ trọng hư văn, càng làm càng lắm điều giả dối, cho đến chết mà chưa tỉnh ngộ. Nay đức Phật tổ mở lòng từ bi chỉ nẻo chúng ta cần phải sớm tỉnh ngộ, phát tâm tu đạo, tuyệt đối không nên tham luyến cảnh giả dối trong chốn hồng trần, khiến cho bỏ không được, cởi không ra, Cũng không nên lấy cớ là đạo pháp sâu xa không dễ tu hành . Cổ nhân có câu: người quân tử tu cái gì ở trong ta; ta đây có ý nghĩa là chân ngã, không phải là giả ngã. Mong tất cả đều từ pháp chân tâm, trực tâm làm cho đạo được tinh tiến, ngõ hầu không phụ lòng từ bi của Phật Tổ
(55) MA HA TẤT ĐÀ DẠ
Ma ha tất đà dạ đó chính là đức Phong Quang Bồ Tát, tay cầm phướng đỏ
DỊCH: (Ma ha tất đà dạ) mọi loài khắp nơi đều thành tựu. Cùng với câu (tất đà dạ) là hóa thân của đức Bảo Kinh thủ nhỡn Bồ Tát
GIẢI: (Ma ha tất đà dạ) có ý nói Phật Pháp quảng đại, nếu chịu tu trì, đều có thể lên cõi Phật
GIẢNG: Câu này chính là chân ngôn của đức Phật, Ngài đại phóng ánh sáng, lấy lòng từ bi vô lượng, khiến hết thảy mọi loài chúng sinh trên thế gian này đều được hóa độ vào cảnh bất sinh bất diệt. Chúng ta lên tảo trừ hết mọi tạp niệm xấu xa, giữ cho lòng được trống trải mà tu trì, không lên tự ý bạo hành, bỏ dở. Nếu như chẳng biết tự thương tự tiếc, chẳng sinh lòng tin chỉ lo hưởng thụ những phước lộc tầm thường, ăn no ngủ kỹ như vậy chẳng khác nào cây gỗ mục, bỏ phí tháng năm, uổng mạng cái tính coi người thiêng hơn muôn vật.