KINH DIỆU PHÁP LIÊN HOA
PHẨM “ĐÀ LA NI” THỨ HAI MƯƠI SÁU
1 – Lúc bấy giờ, Ngài Dược Vương Bồ-tát liền từ chỗ ngồi đứng dậy, trịch áo bày vai hữu, chắp tay hướng Phật mà bạch Phật rằng: “Thế Tôn! Nếu có thiện nam tử, thiện nữ nhơn hay thọ trì được Kinh Pháp Hoa này, hoặc đọc tụng thông lẹ, hoặc biên chép kinh quyển, đặng bao nhiêu phước đức?”.
Phật bảo Ngài Dược vương: “Nếu có thiện nam tử, thiện nữ nhơn cúng dường tám trăm muôn ức na-do-tha hằng hà sa các Đức Phật. Ý ông nghĩ sao? Người đó đặng phước đức có nhiều chăng?”.
– Thưa Thế Tôn! Rất nhiều.
Phật nói: “Nếu có thiện nam tử,
thiện nữ nhơn ở nơi kinh này có thể thọ trì nhẫn đến một bài kệ bốn câu, đọc tụng, giải nghĩa, đúng như lời mà tu hành thời công đức rất nhiều”.
2 – Lúc đó, Ngài Dược Vương Bồ-tát bạch Phật rằng: ‘“’Thế Tôn! Con nay sẽ cho người nói Kinh Pháp Hoa chú đà-la-ni để giữ gìn đó”. Liền nói chú rằng:
“An nhĩ, mạn nhĩ, ma nễ, ma ma nễ, chỉ lệ, giá lê đệ, xa mế, xa lý đa vĩ, chuyên đế, mục đế, mục đa lý, ta lý, a vĩ ta lý, tang lý, ta lý xoa dệ, a xoa duệ, a kỳ nhị chuyên đế, xa lý, đà la ni, a lư a già bà ta ky đá tỳ xoa nhị, nễ tỳ thế, a tiện đa la nễ lý thế, a đàn đá ba lệ thâu địa, âu cứu lệ, mâu cứu lệ, a la lệ, ba la lệ, thủ ca sai, a tam ma tam lý, Phật đà tỳ kiết lợi điệt đế, đạt ma ba lợi sai đế, tăng già niết cù sa nễ, bà xá bà xá thâu địa, mạn đá lã, mạn đá lã xoa dạ đa, bưu lâu đá, bưu lâu đá kiêu xá lược, ác xoa lã, ác xoa dã đa dã, a bà lư, a ma nhã na đa dạ”. *
Thế Tôn! Thần chú đà-la-ni này là của sáu mươi hai ức hằng hà sa các Đức Phật nói. Nếu có người xâm hủy vị Pháp sư này, thời là xâm hủy các Đức Phật rồi.
Lúc đó, Đức Thích Ca Mâu Ni Phật khen Dược vương Bồ-tát rằng: “Hay thay! Hay thay! Dược Vương! Ông thương xót, muốn ủng hộ vị Pháp sư đó, nên nói chú đà-la-ni này, được nhiều lợi ích ở nơi các chúng sanh”. .
3 – Lúc bấy giờ, Ngài Dõng Thí Bồ-tát bạch Phật rằng: “Thế Tôn! Con cũng vì ủng hộ người đọc tụng, thọ tri kinh Pháp Hoa mà nói chú đà-la-ni. Nếu vị Pháp sư đó đặng chú đà-la-ni này, hoặc dạ-xoa, la-sát, hoặc phú-đơn-na, hoặc kiết-gỉá, hoặc cưu-bàn-trà, hoặc ngạ quỷ v.v… rình tìm chỗ dở của Pháp sư không thể đặng tiện lợi”. Liền ở trước Phật mà nói chú rằng:
“Toa lệ, ma ha toa lệ, úc chỉ, mục chỉ, a lê, a la bà đệ niết lệ đệ, niết lệ đa bà đệ, y trí nỉ, vi trí nỉ, chỉ trí nỉ, niết lệ trì nỉ, niết lệ trì bà để”.
Thế Tôn! Thần chú đà-la-ni này của hằng hà sa các Đức Phật nói, cũng đều tùy hỷ. Nếu có người xâm hủy vị Pháp sư này thời là xâm hủy các Đức Phật đó rồi.
4 – Bấy giờ, Tỳ-sa-môn Thiên vương, vị trời hộ đời, bạch Phật rằng: “Thế Tôn! Con cũng vi thương tưởng chúng sanh, ủng hộ vị Pháp sư đó mà nói đà-la-ni này. Liền nói chú rằng: A lê, na lê, nâu na lê, a na lư, na lý, câu na lý”.
Thế Tôn! Dùng thần chú này ủng hộ Pháp sư, con cũng tự phải ủng hộ người trì kinh này, làm cho trong khoảng trăm do tuần không có các điều tai hoạn,
5 – Bấy giờ, Trì Quốc Thiên vương ở trong hội này, cùng với nghìn muôn ức na-do-tha chúng càn-thát-bà cung kính vây quanh đến trước chỗ Phật, chắp tay bạch Phật rằng: “Thế Tôn! Con cũng dùng thần chú đà-la-ni ủng hộ người trì Kinh Pháp Hoa”. Liền nói chú rằng:
“A dà nể, dà nể, cù lợi, càn đà lợi, chiên đà lợi, ma đẳng kỳ thường cầu lợi, phù lầu tá nỉ, ác đế”.
Thế Tôn! Thần chú đà-la-ni này là của bốn mươi hai ức các Đức Phật nói, nếu có người xâm hủy vị Pháp sư này thời là xâm hủy các Đức Phật đó rồi.
6 – Bấy giờ có những la-sát nữ: Một, tên Lam-bà; Hai, tên Tỳ-lam-bà; Ba, tên Khúc xỉ; Bổn, tên Hoa xỉ; Năm, tên Hắc Xỉ; Sáu, tên Đa Phát; Bảy, tên Vô Yểm Túc; Tám, tên Trì Anh Lạc; Chín, tên Cao Đế; Mười, tên Đoạt Nhứt Thiết Chúng Sanh Tinh Khí. Mười vị la-sát nữ đó cùng với quỷ Tử Mấu, con và quyến thuộc đều đến chỗ Phật, đồng tiếng bạch Phật rằng: “Thế Tôn! Chúng con cũng muốn ủng hộ người đọc tụng, thọ trì Kinh Pháp Hoa, trừ sự khổ hoạn cho người đó. Nếu có kẻ rình tìm chỗ dở của Pháp sư, thời làm cho chẳng đặng tiện lợi”. Liền ở trước Phật mà nói chú rằng:
“Y đề lý, y đề dẫn, y đề lý, a đề lý, y đề lý, nê lý, nê lý, nê lý, nê lý, nê lý, lâu hê, lâu hê, lâu hê, lâu hê, đa hê, đa hê, đa hê, đâu hê, nâu hê”.
Thà trèo lên đầu chúng con, chớ đừng não hại Pháp sư, hoặc dạ-xoa, hoặc la-sát, hoặc ngạ quỷ, hoặc phú-đơn-na, hoặc kiết-giá, hoặc tỳ-đà-la, hoặc kiền-đà hoặc ô-ma-lặc-đà, hoặc a-bạt-ma-la, hoặc dạ-xoa kiết giá, hoặc nhơn-kiết-giá, hoặc quỷ làm bịnh nóng, hoặc một ngày, hoặc hai ngày, hoặc ba ngày, hoặc bốn ngày, hoặc đến bảy ngày, hoặc làm bịnh nóng luôn, hoặc hình trai, hoặc hình gái, hoặc hình đồng nam, hoặc hình đồng nữ, nhẫn đến trong chiêm bao cũng lại chớ não hại. Liền ở nơi trước Phật mà nói kệ rằng:
Nếu chẳng thuận chú ta
Não loạn người nói pháp
Đầu vỡ làm bảy phần
Như nhánh cây a-lê
Như tội giết cha mẹ
Cũng như họa ép dầu
Cân lường, khi dối người
Tội Điều Đạt phá Tăng
Kẻ phạm Pháp sư đây
Sẽ mắc họa như thế.
Những la-sát nữ nói kệ đó rồi, bạch Phật rằng: “Thế Tôn! Chúng con cũng sẽ tự mình ủng hộ người thọ trì, đọc tụng, tu hành kinh này, làm cho đặng an ổn, lìa các sự khổ hoạn, tiêu các thuốc độc”.
7 – Phật bảo các la-sát nữ: “Hay thay! Hay thay! Các ngươi chỉ có thể ủng hộ người thọ tri tên Kinh Pháp Hoa, phước chẳng thể lường được rồi, huống là ủng hộ người thọ trì toàn bộ, cúng dường quyển kỉnh, hoa hương, chuỗi ngọc, hương bột, hương xoa, hương đốt, phan, lọng, kỹ nhạc, thắp các thứ đèn: đèn nến, đèn dầu; các thứ đèn dầu thơm: đèn dầu bông tô-ma na, đèn dầu bông chiêm-bặc, đèn dầu bông bà-sư-ca, đèn dầu bông ưu-bát-la, nghìn trảm thứ cúng dường như thế.
Cao đế! Các người cùng quyến thuộc phải nên ủng hộ những Pháp sư như thế”.
Lúc nói phẩm “Đà-la-ni” này có sáu muôn tám nghìn người đặng Vô sanh Pháp nhẫn.