Kinh : Phật bảo Ông Anan : “Nay ông nói rằng “Cái thấy ở trước mắt ông”, nghĩa ấy không đúng. Nếu thật ở trước mắt ông và ông thật thấy được thì cái thấy ấy (Kiến Tinh) đã có chỗ ở, không phải không thể chỉ ra được. Nay tôi và ông ngồi trong rừng Kỳ Đà, trông khắp rừng, suối và các điện, đường, trên đến mặt trời, mặt trăng, trước đối có sông Hằng. Nay ông bây giờ trước tòa sư tử của tôi, đưa tay chỉ bày trong các thứ hình tướng kia ; chỗ im mát là rừng, cái sáng là mặt trời, ngăn ngại là vách, thông suốt là hư không, như thế cho đến cỏ cây, mảy mún, nhỏ lớn khác nhau, nhưng đã có hình thì không cái gì là không chỉ thẳng ra được. Vậy, nếu quả cái thấy hiện ở trước mắt ông, thì ông hãy lấy tay chỉ rõ đích xác cái gì là cái thấy. Anan, ông nên biết: nếu hư không là cái thấy thì hư không đã thành cái thấy, cái gì mới là hư không? Nếu vật là cái thấy, thì vật đã thành cái thấy, cái gì mới là vật? Ông hãy chia chẻ tỉ mỉ muôn tượng để tách ra cái thấy trong sạch, sáng suốt mà chỉ bày cho Ta như các vật kia, rõ ràng không nhầm lẫn.”
Ông Anan bạch Phật : ‘‘Nay tôi ở trong giảng đường này, xa trông đến sông Hằng, trên đến mặt trời, mặt trăng. Đưa tay chỉ ra, đưa mắt mà xem thì những cái chỉ ra được đều là vật, chứ không có cái gì là cái thấy. Thế Tôn, như lời Phật dạy, chẳng những hàng hữu lậu sơ học, Thanh Văn như chúng tôi, mà cho đến các vị Bồ tát cũng không thể ở nơi hiện tượng muôn vật chỉ ra cái thấy mà lìa ngoài tất cả vật lại có riêng tự tánh.”
Phật nói : “Đúng thế, đúng thế!”
Home / KINH - LUẬN / Kinh Lăng Nghiêm Tông Thông / Lăng Nghiêm Tông Thông quyển 2 / Mục 3 / II. CHỈ RA KHÔNG CÓ CÁI GÌ TỨC LÀ CÁI THẤY
Check Also
PHẬT NÊU RA TÁNH THẤY NGOÀI CÁC NGHĨA “PHẢI” VÀ “CHẲNG PHẢI” I. NGHI TÁNH THẤY HIỆN Ở TRƯỚC MẮT
Kinh : Ông Anan bạch Phật rằng: “Thưa Thế Tôn, nếu cái thấy đó (Kiến ...