Home / KINH - LUẬN / Kinh Pháp Bảo Đàn / Phẩm thứ ba – QUYẾT NGHI

Phẩm thứ ba – QUYẾT NGHI

Phẩm thứ ba – QUYẾT NGHI

Một hôm Vi thứ sử thiết trai cúng dường. Thọ trai xong, Vi thứ sử thỉnh Sư thăng tòa.
Quan liêu, học sĩ, thứ dân cung kính đảnh lễ thưa: Đệ tử nghe Hòa thượng thuyết pháp thật không thể sụy lường. Con có chút nghi, cúi xin Hòa thượng từ bi chỉ dạy.
Tổ nói: Có nghi cứ hỏi, nhơn đó Ta sẽnói.
Vi thưa: Pháp Hòa thượng thuyết có phải tông chỉ Đại sư Đạt Ma không?
Tổ nói: Phải.
Vi thưa: Đệ tử nghe Tổ Bồ Đề Đạt Ma giáo hóa Lương Võ Đế, Võ Đế hỏi: Trẫm một đời xây chùa độ Tăng, bố thí, cúngdường trai tăng có công đức không? Tổ Đạt Ma nói: Thật không công đức. Đệ tử chưa thông lý nầy, cúi xin Hòa thượng vì con mà thuyết.
Tổ bảo: Chớ nghi lời Thánh xưa, thật không công đức. Võ Đế tâm tà, chẳng biết Chánh pháp. Xây chùa, độ Tăng, bố thí, trai tăng cúng dường, đó là cầu phước. Không thể đem việc làm phước cho là công đức. Công đức ở Pháp thân, chẳng do tu phước.
Tổ lại nói: Kiến tánh là Công, bình đẳng là Đức. Niệm niệm không tham trước, thường thấy bổn tánh chơn thật diệu dụng, đó là Công Đức. Trong lòng khiêm hạ là Công, ngoài hành lễ kính là Đức. Tự tánh kiến lập muôn pháp là Công, tâm thể lìa niệm là Đức. Không lìa tự tánh là Công, ứng dụng vô nhiễm là Đức. Nếu tìm công đức Pháp thân, dụng như thế là chơn công đức. Người tu công đức, lòng không khi dối, thường cung kính tất cả. Nếu lòng khi dối, tâm ta người không dứt, tức khôngcông; tâm cao ngạo thường khinh khi tất cả, hư vọng không thật, tức không đức.
Thiện tri thức! Niệm niệm rỗng rang là Công, tâm hạnh ngay thẳng là Đức. Tự tu tánh là Công, tự tu thân là Đức.
Thiện tri thức! Công đức từ tự tánh sanh, chẳng do bố thí cúng dường vọng cầu mà được, nên công đức khác phước đức. Võ Đế chẳng biết chơn lý, trái lời Tổ dạy thành quấy.
Vi sử quân lại hỏi: Đệ tử thường thấy người Tăng kẻ tục niệm Phật A Di Đà nguyện sanh Tây Phương, như vậy có dược vãng sanh không? Thỉnh Hòạ thượng vì con phá nghi.
Tổ bảo: Sử quân lóng nghe, Đức Thế Tôn ở thành Xá Vệ thuyết Kinh dẫn hóa Tây Phương, nói rõ cõi đó cách đây không xa. Nếu trên tướng mà nói tính ra có mười vạn tám ngàn dặm, tức trong thân có mười điều ác, tám điều tà, nên nói là xa. Nói xa đối với bậc hạ căn, nói gần đối với bậcthượng trí. Người có thượng căn hạ căn, pháp không hai bậc, mê ngộ có khác nên thấy có nhanh chậm. Người mê niệm Phật cầu sanh Tây Phương, người ngộ tự tịnh nơi tâm, cho nên Phật nói “Tâm tịnh thì quốc độ Phật tịnh”.
Sử quân! Người Đông phương tâm tịnh thời không tội, người Tây phương tâm không tịnh tức có tội. Người Đông phương tạo tội, niệm Phật cầu sanh Tây phương; người Tây phương tạo tội, niệm Phật cầu sanh cõi nào? Phàm phu ngu mê chẳng liễu tự tánh, chẳng biết Tịnh Độ nơi thân, nguyện đông nguyện tây. Người ngộ Tịnh Độ nơi thân, cho nên Phật nói: “Tùy theo chỗ ở thường an lạc”. Sử quân bỏ điều ác nơi lòng, đến Tây Phương chẳng xa; nếu lòng ác, niệm Phật cầu sanh Tây Phương khó được. Nay khuyên Thiện tri thức trước bỏ mười điều ác: đi được mười vạn dặm, sau bỏ tám điều tà: đi được tám ngàn dặm. Niệm niệm thấy tánh thường hành bìnhtrực, đến Tây Phương trong khảy móng tay, thấy Đức Phật A Di Đà. Sử quân lòng làm mười điều lành, đâu đợi nguyện vãng sanh; lòng không bỏ mười điều ác, Phật nào tiếp đưa. Nếu đốn ngộ pháp vô sanh, thấy Tây Phương chỉ sát-na; tâm Phật không ngộ, cầu sanh cõi nào? Quý vị có muốn thấy Tây Phương không? Huệ Năng dời Tây Phương trong khảy móng tay để trước mắt cho quý vị thấy.
Đại chúng đảnh lễ thưa: Tại đây được thấy cõi kia, đâu đợi nguyện sanh. Xin Hòa thượng từ bi hiện cảnh Tây Phương, khiến chúng con được thấy.
Tổ nói: Đại chúng! Thân là thành, mắt tai mũi lưỡi là cửa, ngoài có năm cửa, trong có cửa ý. Tâm là đất, tánh là vua, vua ngự trên đất tâm, tánh ở vua ở, tánh đi vua đi, tánh ở thân tâm còn, tánh đi thân tâm hoại. Phật từ tự tánh hành, chớ hướng ngoài cầu.
Tự tánh mê tức chúng sanh
Tự tánh giác tức Phật
Từ hỉ là Quán Âm
Hỷ xả là Thế Chí
Tâm tịnh tức Thích Ca
Bình trực thật Di Đà
Nhơn ngã là Tu Di
Tâm tà là biển cả
Phiền não sóng ba đào
Độc hại là rồng dữ
Hư vọng là quỉ thần
Trần lao là rùa cá
Tham sân là địa ngục
Ngu si là súc sanh.
Thiện tri thức! Thường hành Thập Thiện thiên đường liền đến, trừ nhơn ngã núi Tu Di sập, bỏ tà tâm biển cả khô, không phiền não ba đào diệt, dứt độc hại cá rồng tuyệt. Như Lai giác tánh ngự trên đất tâm phóng đại quang minh, ngoài chiếu soi sáu cửa thanh tịnh năng trừ ham muốn cõi chư thiên, trong tự tánh phá trừ ba độc, các tội địa ngục nhất thời tiêu diệt. Trongngoài diệu chiếu chẳng khác Tây Phương, không tu như thế cõi kia sao đến!

About namcuulong

Check Also

Phẩm thứ bảy – CƠ DUYÊN

Phẩm thứ bảy – CƠ DUYÊN Tổ đắc pháp tại Hoàng Mai, đến ở thôn ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *