KINH MA HA BÁT NHÃ BA LA MẬT – QUYỂN THỨ MƯỜI SÁU
Hán dịch: Pháp sư Cưu Ma La Thập
Việt dịch: Tỳ kheo Thích Trí Tịnh
PHẨM LƯỠNG BẤT HÒA HIỆP QUÁ THỨ BỐN MƯƠI BẢY
Đức Phật bảo Ngài Tu Bồ Đề: “Người thính pháp nơi Bát nhã ba la mật muốn biên chép, đọc tụng, vấn nghĩa, chính ức niệm mà người thuyết pháp lười biếng chẳng muốn nói, phải biết đây là ma sự của Bồ Tát.
Người thuyết pháp tâm chẳng lười biếng mà người nghe pháp chẳng chịu nghe lãnh, tâm hai bên chẳng hòa hợp, phải biết đây là ma sự của Bồ Tát.
Lại này Tu Bồ Đề! Người thính pháp muốn biên chép đến chính ức niệm Bát nhã ba la mật mà người thuyết pháp muốn đi qua phương khác, phải biết đây cũng là ma sự của Bồ Tát.
Người thuyết pháp muốn cho biên chép, thọ trì mà người thích pháp muốn đi qua phương khác, tâm hai bên chằng hòa hợp, phải biết đây là ma sự của Bồ Tát.
Lại này Tu Bồ Đề! Người thuyết pháp quý trọng của bố thí, những y phục, thực phẩm, phòng nhà, thuốc men, người thính pháp thiểu dục tri túc, nhiếp niệm tinh tấn, thiền định, trí tuệ, tâm hai bên chẳng hòa hợp, chẳng biên chép được nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đây là ma sự của Bồ Tát.
Người thuyết pháp thiểu dục tri túc, nhiếp niệm tinh tấn, thiền định, trí huệ, người thính pháp quý trọng của bố thí, những tứ sự tư sinh, tâm hai bên chẳng hòa hợp, chẳng biên chép được nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đây là ma sự của Bồ Tát.
Lại này Tu Bồ Đề! Người thuyết pháp thọ mười hai hạnh Đàu Đà: một là thường là thường khất thực, hai là thứ đệ khất thực, ba là nhất tọa thực, bốn là tiết lượng thực, năm là sau ngọ trung chẳng ẩm tương, sáu là chỉ chứa ba y bảy là nạp ỵ, tám là ở a lan nhã, chín là ở trong gò mã, mười là ở gốc cây, mười một là ở đất trống, mười hai là ngồi luôn không nằm, người thính pháp chẳng thọ mười hai hạnh Đầu Đà, hai bên chẳng hòa hợp, chẳng biên chép được nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đây là ma sự của Bồ Tát.
Người thính pháp thọ mười hai hạnh Đầu Đà, người thuyết pháp chẳng thọ mười hai hạnh Đầu Đà, hai bên chẳng hòa hợp, chẳng biên chép được nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đây là ma sự của Bồ Tát.
Lại này Tu Bồ Đề! Người thuyết pháp có tín tâm, có giới hạnh, muốn biên chép, thọ trì Bát nhã ba la mật nhẫn đến chính ức niệm, người thính pháp không tín tâm, không giới hạnh, chẳng muốn biên chép nhẫn đến chẳng muốn chính ức niệm Bát nhã ba la mật, phải biết đây là ma sự của Bồ Tát.
Người thính pháp có tín tâm, có giới hạnh, người thuyết pháp không tín tâm, không giới hạnh, hai bên chẳng hòa hợp, phải biết đây là ma sự.
Lại này Tu Bồ Đề! Người thuyết hay bố thí tất cả chẳng lẫn tiếc, người thính pháp bỏn xẻn, chẳng thí xả, hai bên chẳng hòa họp, phải biết đây là ma sự.
Người thính pháp hay bố thí tất cả chẳng lẫn tiếc, người thuyết pháp bỏn xẻn, chẳng thí xả, hai bên chẳng hòa hợp, phải biết đây là ma sự.
Lại này Tu Bồ Đề! Người thích pháp muốn cúng dường cho người thuyết pháp những đồ vật tư sinh, người thuyết pháp chẳng chịu nhận, phải biết đây là ma sự.
Người thuyết pháp muốn cung cấp đồ tư sinh cho người thính pháp, người thính pháp chẳng chịu nhận, hai bên chẳng hòa hợp, chẳng biên chép được nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đây là ma sự.
Lại này Tu Bồ Đề! Người thuyết pháp dễ tỏ ngộ, người thuyết pháp ám độn, phải biết đây là ma sự.
Người thính pháp mau tỏ ngộ, người thính pháp ám độn, hai bên chẳng hòa hợp, chẳng biên chép được, nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đây là ma sự, Lại này Tu Bồ Đề! Người thuyết pháp biết nghĩa thứ lớp của mười hai bộ kinh là khế kinh nhẫn đến luận nghị, người thính pháp chẳng biết Hoặc người thính pháp biết nghĩa thứ đệ của mười hai bộ kinh, người thuyết pháp chẳng biết, hai bên chẳng hòa hợp, chẳng biên chép được nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đều là ma sự.
Lại này Tu Bồ Đề! Người thuyết pháp thành tựu sáu ba la mật, người thính pháp chẳng thành tựu. Hoặc người thính pháp có sáu ba la mật, người thuyết pháp chẳng có. Hai bên chẳng hòa hợp, chẳng biên chép được nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đều là ma sự.
Lại này Tu Bồ Đề! Người thuyết pháp có sức phương tiện nơi sáu ba la mật, người thính pháp không có. Hai bên chẳng hòa hợp, chẳng biên chép được nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đều là ma sự.
Lại này Tu Bồ Đề! Người thuyết pháp đắc đà la ni, người thính pháp không đắc. Hoặc người thính pháp đắc đà la ni, người thuyết pháp không đắc. Hai bên chẳng hòa hợp, chẳng biên chép được nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đều là ma sự.
Lại này Tu Bồ Đề! Người thuyết pháp muốn cho biên chép nhẫn đến chính ửc niệm Bát nhã ba la mật, người thính pháp chẳng muốn. Hoặc người thính pháp muốn biên chép nhẫn đến chính ức niệm, người thuyết pháp chẳng muốn biên chép nhẫn đến chẳng muốn cho chính ức niệm Bát nhã ba la mật, hai bên chẳng hòa hợp, chẳng biên chép được nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đều là ma sự.
Lại này Tu Bồ Đề! Người thuyết pháp không tham dục, giận hờn, ngủ nghỉ, điệu hối, nghi ngờ, người thính pháp có tham dục nhẫn đến nghi ngờ. Hoặc người thính pháp lìa ngũ cái: tham dục nhẫn đến nghi ngờ, người thuyết pháp có ngũ cái. Hai bên chẳng hòa hợp, chẳng biên chép được nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đều là ma sự.
Lại này Tu Bồ Đề! Lúc biên chép nhẫn đến chính ức niệm Bát nhã ba la mật, có người đến nói những sự thống khổ trong ba ác đạo rồi bảo rằng sao Ngài chẳng ở tại thân đời này dứt khổ nhập Niết Bàn, lại cầu Vô thượng Bồ đề làm chi?
Hai bên chẳng hòa hợp, chẳng biên chép được nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đây là ma sự.
Lại này Tu Bồ Đề! Lúc biên chép nhẫn đến chính ức niệm Bát nhã ba la mật, có người đến ca ngợi các cõi Trời, ca ngợi Trời Tứ Thiên Vương đến Trời Phi Phi Tưởng, ca ngợi sơ thiền đến phi phi tưởng định rồi bảo rằng: Thưa Ngài, ba cõi dầu hướng thọ phước vui nhưng cũng đều là vô thường, là khổ không, vô ngã, tướng biến tận tán ly. Sao ngài chẳng ở tại thân đời này chứng quả Tu Đà Hoàn đến quả A La Hán, quả Bích Chi Phật, lại ở trong thế gian sinh tử chịu khổ để cầu Vô thượng Bồ đề làm chi? Hai bên chẳng hòa hợp, chẳng biên chép được nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đây là ma sự.
Lại này Tu Bồ Đề! Người thuyết pháp một thân không phiền lụy, tự tại vô ngại, người thính pháp dắt theo chúng nhân đông, hoặc người thính pháp một thân không phiền lụy, tự tại vô ngại, người thuyết pháp, hai bên chẳng hòa hợp, chẳng biên chép được nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đây là ma sự.
Lại này Tu Bồ Đề! Người thuyết pháp bảo người thính pháp rằng nếu ngươi có thể tùy theo ý ta, thời sẽ cho người biên chép nhẫn đến chính ức niệm Bát nhã ba la mật, bằng không tùy theo ý ta, thời không cho. Hai bên chẳng hòa hợp, chằng biên chép được nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đây là ma sự.
Lại này Tu Bồ Đề! Người thính pháp muốn thuận theo ý người thuyết pháp mà người thuyết pháp chẳng cho, hai bên chằng hòa hợp, chẳng biên chép được nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đây là ma sự. Lại này Tu Bồ Đề! Người thuyết pháp vì muốn được tài lợi mà cho biên chép nhẫn đến cho chính ức niệm Bát nhã ba la mật, người thính pháp vì cớ này nên chẳng chịu theo nghe. Hoặc người thính pháp vì tài lợi mà muốn biên chép nhẫn đến muốn chính ức niệm Bát nhã ba la mật, vì cớ này nên người thuyết pháp chẳng muốn cho. Hai bên chẳng hòa hợp, chẳng biên chép được nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đều là ma sự.
Lại này Tu Bồ Đề! Người thuyết pháp muốn đến xứ nguy nạn, người thính pháp chẳng muốn đi theo. Hoặc người thính pháp muốn đến xứ nguy nạn, người thuyết pháp chẳng muốn đến. Hai bên chẳng hòa hợp, chẳng biên chép được nhẫn đến chẳng chính ức niệm được Bát nhã ba la mật, phải biết đều là ma sự.