Home / KINH - LUẬN / Kinh Pháp Cú thí dụ / KPCTD PHẨM THỨ MƯỜI SÁU – THUẬT THIÊN

KPCTD PHẨM THỨ MƯỜI SÁU – THUẬT THIÊN

2- PHẬT PHÂN TÍCH SỰ BỐ THÍ CHO TRƯỞNG GIẢ LAM ĐẠT

Thuở xưa, lúc Phật ở nước Xá-vệ thuyết phật cho hàng thiên nhơn nghe. Tại quốc gia này có một ông Trưởng giả giàu có vô cùng, của tiền không biết bao nhiêu mà tính. Ông là người theo đạo Bà-la-môn và tên là Lam Đạt.
Theo phép đạo này, ông phải thiết đàn đại lễ, trong nhà có bao nhiêu tiền của phải đem ra dùng hết cho việc bố thí và cúng dường trên 5.000 thầy Bà-la-môn. Trong năm năm liên tiếp, phải cung cấp cho các thầy ấy nào quần áo, mùng mền, y thực, thuốc men, luôn cả ngọc ngà châu báu, dầu là những vật mình thương tiếc nhứt. Cũng năm năm thọ lễ cúng dường, các thầy phải cúng vái chư thần bốn non năm núi, thần tinh tú, thần nước, thần lửa, chú nguyện cho Trưởng giả ngày ngày hưởng phước. Ngày chót của cuộc lễ kéo dài năm năm ấy là ngày đại bố thí, bát vàng đầy gạo bạc, bát bạc đầy gạo vàng, voi, ngựa, nô tỳ, tàng lọng, bảy báu, áo da nai, gậy tích trượng, thậm chí đến bồn tắm, bát súc miệng, giường chiếu nhứt nhứt phải đầy đủ. Ngày ấy chủ nhà còn phải thỉnh mời vua, quan và những họ lớn trong nước đến dự.
Phật thấy cảnh ấy mới than rằng : Ông Phạm Chí giàu to này sao lại ngu si thế, bố thí thì nhiều to mà phước báu quá nhỏ ít, việc ông làm nào khác gieo giống trong lửa mong gì gặt hái. Nếu Ta không: hóa độ cho thì ông càng ngày càng xa cửa giải thoát. Nghĩ xong, Phật bèn đắp y nghiêm trang, từ dưới đất xuất hiện lên, phóng hào quang làm sáng tất cả mọi người. Lớn nhỏ thấy điều chưa từng thấy, hốt hoảng sợ sệt, không biết vị thần nào xuất hiện. Vị thầy cả và tất cả môn đệ cùng mọi người đều dập đầu xuống đất lễ Phật.

3- PHẬT PHÂN TÍCH PHỤNG THỜ AI CÓ ÍCH LỢI

Lúc Phật còn hóa đạo tính Tinh xá nước Xá. vệ. Ở nước La-duyệt-kỳ có một người rất hung ác ngu si, bất hiếu với cha mẹ, khinh lờn người hiền, chẳng kính Trưởng lão, gia đình suy kém không được toại nguyện.
Anh bèn phụng thờ thần lửa để cầu phước báu, phương pháp thờ thần lửa là : Mặt trời gần lặn phải nhóm đống lửa lớn hướng vào đó lễ bái, đến nửa đêm lửa tắt mới thôi. Cứ như thế trọn ba năm không thấy phước chi cả.
Anh xoay qua thờ mặt trời, mặt trăng. Phương pháp thờ mặt trời, mặt trăng là sáng mặt trời mọc, tối mặt trăng lên, đều hướng về mặt trời, mặt trăng lễ bái, chừng nào mặt trời, mặt trăng lặn mới thôi. Luôn trong ba năm như thế, lại cũng chẳng thấy phước chi.
Anh đổi lại thờ trời, đô’t hương quỳ lạy, dâng cúng hương thơm, hoa tốt, rượu ngon, thịt béo nào dê, heo, bò, trâu cho đến nghèo cùng, cũng chẳng được phước chi. Cực khổ lao nhọc mà trong gia đình cũng không khỏi bệnh hoạn.
Khi anh nghe Đức Phật đang giáo hóa ở nước Xá-vệ, đến cả chư Thiên đều tôn kính anh suy nghĩ : Nếu ta đến phụng sự, ắt hy vọng được phước.
Anh liền sang nước Xá-vệ đến nơi Phật ở, lúc vừa vào cửa Tinh xá, xem thấy Đức Thế Tôn, hình dung rực rỡ nhan sắc đẹp lạ như trăng sao; vừa thấy Phật, anh rất hoan hỷ cúi đầu làm lễ chắp tay bạch Phật :
– Đời con rất ngu si chẳng biết Tam Tôn. Phụng thờ thần lửa, nhựt, nguyệt cùng các vị Thiên thần, siêng năng trọn chín năm mãi chẵng được phước, nhan sắc tiều tụy, khí lực suy vi, thân thể nhiều bệnh hoạn, chết chẳng hẹn ngày, cúi mong Đức Thế Tôn, bậc thầy cứu độ trời người. Phải chi xa xưa con biết quy y ắt được phước lành.
Đức Phật bảo :
– Việc làm của ngươi là yêu, tà, quỷ mị, cúng tế như núi, tội như sông biển, sát sanh Cầu phước, phước ắt lìa xa. Giả sử trăm kiếp cần khổ, tận sát trâu, dê ngập trời dùng để cầu cúng tội lớn như núi Tu-di, phước nhỏ như hạt cải, chỉ phí công mất của, rất đáng tiếc thương ! Lại nữa, ngươi là người bất hiếu với cha mẹ, khinh lờn người hiền lành, chẳng kính người trưởng thượng, cống cao ngạo mạn, ba độc thiêu đốt, tội càng ngày càng sâu nặng, đâu do nhân duyên nào mà đặng phước đức ? Nếu biết sửa đổi tâm tánh lễ kính người hiền, mỗi mỗi động tác phụng thờ bậc Trưởng thượng, bỏ tánh ác sửa mình, làm nhân thì bốn phước càng ngày càng tăng thêm, đời đời khỏi tai hoạn.
Những gì là bốn phước ? Một là nhan sắc đoan trang. Hai là khí lực cường tráng. Ba là an ổn không bệnh. Bốn là chết già không thọ yểu. Thực hành không giải đãi mới mong đắc đạo.
Khi ấy, Thế Tôn liền nói kệ :
Tế thần dĩ cầu phước
Tùng hậu quán kỳ báo
Tứ phần vị vọng nhứt
Bất như lễ hiền giả
Nàng thiện hành lễ tiết
Thường kỉnh Trưởng lão giả
Tứ phước tự nhiên tăng
Sắc lực thọ nhi an.

Tế thần đệ cầu phước
Ngày sau xem báo đó
Bốn phần chẳng trông một
Không bằng lễ bậc hiền
Hay khéo giữ oai nghiêm
Thường kính bậc trưởng lão
Bốn phước tự nhiên tăng
Sắc lực thọ đều an.
Khi anh ấy nghe Phật nói kệ xong, hoan hỷ tin hiểu cúi đầu làm lễ lại bạch ; Tội cấu của con ngăn che lỗi ác chín năm, may nhờ Đức Thể Tôn dũ lòng từ hóa độ nay mới được hiểu rõ. cầu mong Thế Tôn cho con dự vào hàng Sa-môn.
Phật bảo : Lành thay ! Tỳ-kheo hãy cạo bỏ râu tóc đi. Khi cạo bỏ râu tóc thay y phục thành đạo phục, tức thành Sa-môn, trong tâm tư duy pháp quán sổ tức liền được đạo quả A-la-hán.

About namcuulong

Check Also

PHẨM THỨ BA MƯƠI SÁU – NIẾT BÀN

PHẨM THỨ BA MƯƠI SÁU – NIẾT BÀN PHẬT DẠY NƯỚC NÀO CÓ BẢY ĐIỀU ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *