tiếng gọi ta’. Các thương nhân vâng theo. Thế là Tăng Hộ ra khỏi đoàn nghỉ ngơi vạ tọa thiền, đến nửa đêm mới ngủ. Trong đêm khuya, các thương nhân thức dậy lên đường, họ truyền nhau gọi lớn, nhưng Tăng Hộ không thức giấc, họ bèn bỏ đi. Trời sắp sáng, mưa to gió lớn bỗng nhiên nổi lên, Tăng Hộ mới thức giấc, lớn tiếng kêu gọi, nhưng không ai trả lời. Tăng Hộ thầm nghĩ: ‘Đây chính là họa lớn, đồng bạn đã bỏ ta đi hết rồi!’.
Thế là Tăng Hộ một mình lên đường. Đi chưa bao xa, nghe có tiếng kiền chùy, Tăng Hộ liền theo âm thanh tìm đến chùa. Tăng Hộ hỏi một người đi đường về tiếng kiền chùy này, người kia cho biết đó là hiệu lịnh vào phòng tắm. Tăng Hộ thầm nghĩ: ‘Ta từ xa đến đây, có thể vào trong tăng để tắm’. Thế là Tăng Hộ vào tăng phòng, thấy rất nhiều người giống tăng vào phòng tắm, thấy đầy đủ các dụng cụ tắm như y phục, bình nước. Trong phòng tắm lửa cháy hừng hực, người vào tắm liền bị đốt cháy, da thịt gân đều cháy đến tận xương, toàn thân giống như ngọn đuốc. Tăng Hộ vô cùng sợ hãi, bèn hỏi một vị tì-kheo:
– Ngài là người nơi nào?
– Người ở cõi Diêm-phù-đề, bản tính khó tin. Ông có thể đến hỏi Phật!
Tăng Hộ hoảng sợ vội chạy khỏi chùa. Đi chưa xa, lại gặp một ngôi chùa rộng lớn trang nghiêm, tráng lệ rực rỡ, lại có tiếng kiền chùy vang lên. Tăng Hộ gặp một vị tì-kheo và hỏi: ‘Vì sao lại gõ kiên chùy?’. Đáp: ‘Chúng tăng thụ thực’. Tăng Hộ nghĩ mình từ xa đến, đang rất đói, cũng nên vào dùng cơm. Vừa vào tầng phòng, đã thấy chúng tăng tập họp đầy đủ, nhưng chén bát, tọa cụ lửa cháy hừng hực. Người và phòng xá đều bị lửa đốt cháy giống như trước. Tăng Hộ lại hỏi: ‘Ngài là người ở đâu?’. Người ấy đáp giống y như trước. Tăng Hộ lại hoảng sợ bỏ chạy, đi không xa lại gặp một ngôi chùa cũng to lớn tráng lệ như trước. Tăng Hộ vào phòng, thấy các tì-kheo đang ngồi nằm trên giường lửa, cào cấu lẫn nhau, khiến da thịt rơi hết, lộ các đường gân, ngũ tạng, xương tủy cháy rực giống như ngọn đuốc. Tăng Hộ lại hỏi người ở đâu, thì họ cũng trả lời là ‘Người ở cõi Diêm-phù-đề, bản tính khó tin. Ông có thể đến hỏi Phật’. Tăng Hộ lại hoảng sợ bỏ chạy, đi không xa lại gặp một ngôi chùa cũng to lớn tráng lệ như trước. Tăng Hộ bước vào, thấy các tì-kheo đang ngồi thụ thực. Một vị tì-kheo bảo Tăng Hộ nên đi khỏi đây, Tăng Hộ còn đang chần chừ, chưa kịp quay ra, thì thấy trong bát của các tì-kheo toàn là phân người đang sôi sùng sục, tung tóe ra ngoài. Các tì-kheo lại ăn phân ấy, vừa nuốt vào thì yết hầu, ngũ tạng biến thành khói lửa, phân cháy đỏ trôi tuột xuống dưới.
Thấy vậy Tăng Hộ lại hoảng sợ bỏ chạy ra ngoài, đi không xa lại gặp một ngôi chùa cũng to lớn tráng lệ như trước; Tăng Hộ bước vào, thấy các tì-kheo đang cầm dùi sắt đâm đánh lẫn nhau, khiến thân thể nát vụn. Tăng Hộ lại hoảng sợ bỏ chạy, đi không xa lại gặp một ngôi chùa cũng to lớn tráng lệ như trước; Tăng Hộ bước vào tăng phòng, thì nghe tiếng kiền chùy, bèn hỏi, có người nói đó là hiệu lịnh săp dùng nước ngọt. Tăng Hộ nghĩ mình từ xa đến, đang rất khát nước nhọc mệt, cũng nên vào dùng nước. Vừa nhập chúng, Tăng Hộ đã thấy đầy đủ chén bát, giường nằm ngọa cụ, các tì-kheo đang mắng chửi nhau, trong bát toàn là nước đồng sôi, chư tăng uống nước ấy, vừa nuốt vào thì yết hầu, ngũ tạng biến thành than đỏ trôi tuột xuống dưới.
Tăng Hộ lại hoảng sợ bỏ chạy, đi không xa lại gặp một vùng toàn thịt, lửa cháy hừng hực, vang lên những tiếng kêu la thống thiết, người cảm thấy xót xa không chịu nổi. Tăng Hộ lại hoảng sợ bỏ chạy, đi không xa lại gặp một vùng toàn thịt, tình trạng cũng giống như trước, không khác. Tăng Hộ đi tiếp, không xa thì gặp một hũ thịt, bị lửa đốt cháy, vang lên những tiếng kêu la thống thiết, người cảm thấy xót xa không chịu nổi. Tăng Hộ đi tiếp, không xa lại gặp một hũ thịt khác, tình huống cũng giống như trước. Tăng Hộ đi tiếp, không xa thì gặp một bình thịt, bị lửa đốt cháy, vang lên những tiếng kêu la thống khổ, người cảm thấy xót xa không chịu nổi. Tăng Hộ đi tiếp, không xa lại gặp một bình thịt khác, tình huống cũng giống như trước.
Tăng Hộ đi tiếp, không xa thì gặp một suối thịt lớn, lửa cháy hừng hực, da thịt tuôn trào, những âm thanh đớn đau thống khổ vang lên nghe thật bất nhẫn. Tăng Hộ thấy vậy, hoảng sợ bỏ chạy, đi không xa lại gặp một hũ thịt lớn, bị lửa đốt cháy, vang lên những tiếng kêu la thống thiết,- người nghe cảm thấy xót xa không chịu nổi. Tăng Hộ đi tiếp, không xa thì gặp một tì-kheo, tay cầm dao bén, tự cắt mũi mình, cắt rồi lại mọc, mọc ra lại cắt, liên tục không dừng nghỉ. Sư lại đi về phía trước cũng gặp cảnh tượng y như thế, đi tiếp thì lại gặp một tì-kheo, một mình đứng trong nước, nhưng luôn miệng gọi: ‘Nước, nước!’, vô cùng thống khổ. Tăng Hộ lại đi tiếp về phía trước thì lần lượt thấy các cảnh:
– Một tì-kheo đứng trên gại sắt trong vườn toàn gai sắt, cất tiếng kêu la đau đớn.
– Một ngồi sảnh bằng thịt, lửa cháy hừng hực, vang tiếng kêu la thống khổ
– Một cái que thịt hình dáng giống như ngà voi, lửa bốc cháy rực, đang kêu la thống thiết.
– Một con lạc đà bị lửa đốt thân, kêu la thảm thiết.
– Một con ngựa bị lửa đốt thân đang kêu la thống thiết.
– Một con voi trắng lửa đốt cháy thân đang kêu la thống thiết.
– Một con lừa bị lửa đốt thân đang kêu la thống thiết.
– Một con dê đực bị lửa đốt thân đang kêu la thống thiết.
– Một đài thịt bị lửa dữ đốt cháy đang phát ra tiếng kêu lạ thống thiết.
– Một đài thịt khác bị lửa dữ đốt cháy đang phát ra tiếng kêu la thống thiết.
– Một gian phòng thịt bị lửa dữ đốt cháy đang phát ra tiếng kêu la thống thiết.
– Một chiếc giường thịt bị lửa dữ đốt cháy đang phát ra tiếng kêu la thống thiết.
– Một cái cân bằng thịt bị lửa dữ đốt cháy, khiến lúc co lúc dãn, đang phát ra tiếng kêu la thống thiết.
– Một cái móc bằng thịt bị lửa dữ đốt cháy, khiến lúc co lúc dãn, đang phát ra tiếng kêu la thống thiết.
– Một chiếc thằng sàng thịt bị lửa dữ đốt cháy đang phát ra tiếng kêu la thống thiết.
– Một tấm tường vách thịt bị lửa dữ đốt cháy khiến dao động, đang phát ra tiếng kêu la thống thiết.
-Một hầm xí, phân tiểu sôi trào, chúng sinh chịu tội trong đó vô cùng thống khổ.
– Một vị tì-kheo nhiếp tâm ngồi trên toà cao, bị lửa đốt cháy, phát ra tiếng kêu la thống khổ.
– Một vị tì-kheo thụ khổ trên tòa cao, bị lửa đốt cháy, phát ra tiếng kêu la thống thiết.
– Một chiếc kiền chùy thịt bị lửa dữ đốt cháy, đang phát ra tiếng kêu la thống thiết.
– Một y hồ-kì-chi thịt bị lửa dữ đốt cháy, đang phát ra tiếng kêu la thống thiết (hồ-kì-chi tức là câu-tu-là).
– Một núi thịt bị lửa dữ đốt cháy ‘tiêu tan, đang kêu gào thống thiết, chấn động khắp nơi, khổ đau không thể chịu nổi.
– Một cây hoa tu-mạn-noa bị lửa dữ đốt cháy, đang kêu gào thống thiết, chịu khổ không thể chịu nổi, cũng giống như trước.
– Một cây hoa thịt bị lửa dữ đốt cháy, phát ra tiếng kêu kêu gào thống thiết, chịu khổ không thể chịu nồi, cũng giống như trước.
– Một cây ăn quả bằng thịt bị lửa dữ đốt cháy, phát ra tiếng kêu kêu gào thống thiết, chịu khổ không thề chịu nổi, cũng giống như trước.
– Một cây bằng thịt bị lửa dữ đốt cháy, phát ra tiếng kêu kêu gào thống thiết, chịu khổ không thể chịu nổi, cũng giống như trước.
– Một cây trụ bằng thịt bị lửa dữ đốt cháy, phát ra tiếng kêu kêu gào thống thiết, chịu khổ không thể chịu nổi, cũng giống như trước.
– Một cây trụ bàng thịt khác bị ngục tốt chém chặt, đau khổ không thể chịu nổi, cũng giống như trước.
– Lại thấy mười bốn cội cây bằng thịt bị lửa dữ
cháy, phát ra tiếng kêu kêu gào thống thiết, chịu khổ không thể chịu nổi, cũng giống như trước.
– Hai vị tì-kheo đánh đấm nhau, khiến đầu mặt vỡ nát, máu chảy ướt thân, thân thể tan hoại. Tan hoại rồi lại bình phục, vừa bình phục thì lại đánh tiếp, cứ như vậy đánh nhau không ngừng.
– Lại thấy hai sa-di ôm nhau nằm ngủ, lửa đốt cháy thân, thống khổ đớn đau không lúc dừng nghỉ.
