Home / Pháp Uyển Châu Lâm / PUCL - Tập 3 / PUCL QUYỂN 35 – CHƯƠNG PHÁP PHỤC, NHIÊN ĐĂNG

PUCL QUYỂN 35 – CHƯƠNG PHÁP PHỤC, NHIÊN ĐĂNG

– Từ vô số kiếp trước đến nay, Ta thường xà bỏ thân mạng. Vào kiếp nọ, Ta làm vua một nước lớn ở cõi Diêm-phù-đề. Một hôm, vua cầm dao đưa cho các cận thần và bảo họ khoét thịt trên thân để tạo một nghìn ngọn đèn. Các cận thần vâng lệnh, khoét một nghìn lỗ, rộng như đồng tiền lớn rồi rót dầu vào làm một nghìn ngọn đèn. Khi họ đặt tim đèn xong, vua nói với một vị bà-la-môn: ‘Ông phải nói kinh pháp cho ta nghe trước, sau đó mới châm lửa’. Bà-la-môn liền nói kệ:
Thường rồi cũng hoại diệt
Cao cũng có lúc rơi
Có hợp ắt có tan
Có sinh sẽ có chết.
Vua nghe bài kệ ấy rồi, vô cùng hoan hỉ và nói: ‘Nay trẫm vì pháp mà phát nguyện dùng thân này làm đèn, không cầu vinh hoa ở thế gian, cũng không cầu chứng quả Nhị thừa, nguyện đem công đức này cầu đạo Vô thượng chính chân’. Vua vừa phát nguyện, đại thiên thế giới chấn động sáu cách, một nghìn ngọn đèn trên thân vua đều thắp sáng.
Bấy giờ, tất cả trời Đế Thích, Phạm vương, Chuyển luân vương v.v… đều đến an ủi và hỏi thăm:
– Thân ông làm một nghìn ngọn đèn không bi đau sao? Ông có hối hận không?
Vua đáp:
– Không đau, cũng không hốỉ hận.
Trời Đế Thích nói:
– Lấy gì để chứng minh rằng ông không hối hận?
Vua liền thệ nguyện:
– Tôi xả thân này làm một nghìn ngọn đèn để cầu đạo Vô thượng, nếu tôi được thành Phật thì những vết thương liền lành lại.
Vua phát nguyện xong, thân thể bình phục không có dấu vết gì. Lúc ấy, Đế Thích, các vị thiên vương, đại thân, quyến thuộc, vô lượng dân chúng đồng khen ngợi, vui mừng và thực hành mười điều thiện”.
Kinh A-xà-thế vương thụ quyết ghi: “Một hôm, vua A-xà-thế thỉnh Phật thụ thực. Đức Phật nhận lời. Sau khi Phật trở về tinh xá Kì-hoàn, vua hỏi Kì-bà:
– Ngày mai, sau khi Phật thụ thực, chúng ta nên làm gì?
– Kị-bà tâu:
– Nên đốt nhiều đèn.
Thế là vua ra lệnh cho quần thần chuẩn bị một trăm đấu dầu mè đặc, rồi đốt đèn từ cửa cung đến tinh xá Kì-hoàn.
Khi ấy, có một bà lão nghèo thấy vua tạo công đức ấy, lòng rất cảm kích. Bà đi xin được hai tiền, rồi đến tiệm mua dầu. Người bán dầu hỏi:
– Bà lão nghèo quá, xin được hai tiền sao không mua thức ăn mà lại mua dầu để làm gì?
Bà lão đáp:
– Tôi nghe nói rất khó gặp được Phật xuất hiện ở đời, một trăm kiếp mới gặp một lần. Nay tôi may mắn gặp được Phật, nhưng không có gì để cúng dường. Lại thấy vua tạo công đức lớn, mặc dù rất nghèo, nhưng tôi muốn đốt một ngọn đèn cúng dường Phật để gieo nhân lành cho đời sau.
Người bán dầu nghe nói như vậy, sinh tâm hoan hỉ, nên bán hai hộp và tặng thêm ba hộp. Bà lão có năm hộp dầu liền đến trước Phật đốt đèn cúng dường. Với số dầu ấy, nếu đốt chưa đến nửa đêm là đã hết Khi ấy, bà lão phát nguyện: ‘Nếu đời sau tôi đắc đạo giống như Phật thì cho số dầu này thắp sáng suốt đêm không tắt’. Phát nguyện xong, bà lão lễ Phật ra về.
Đêm ấy những ngọn đèn của vua đốt có ngọn bị tắt, có ngọn hết dầu, riêng ngọn đèn của bà lão ánh sáng rực rỡ hơn những ngọn đèn khác, cháy suốt đêm không tắt và dầu cũng không cạn. Sáng sớm hôm sau, Đức Phật bảo tôn giả Mục-kiền-liên: ‘Trời đã sáng, ông nên tắt hết những ngọn đèn kia’. Tôn giả Mục-liên theo lời Đức Phật dạy, lần lượt thổi đèn. Các đèn đều tắt, chỉ riêng ngọn đèn của bà lão, tôn giả thổi ba lần mà vẫn không tắt, liền dùng ca-sa quạt thì đèn càng sáng hơn. Tôn giả liền dùng thần thông dẫn luồng gió Tùy-lam để thổi ngọn đèn, nhưng ngọn đèn càng cháy mạnh hơn, ánh sáng chiếu đến Phạm thiên và tỏa đến ba nghìn thế giới, tất cả chúng sinh đều nhìn thấy.
Khi đó, Đức Phật bảo tôn giả Mục-kiền-liên:
– Hãy thôi! Đừng thổi nữa! Đây là ánh sáng công đức của Đức Phật đương lai, nên thần lực của ông không thể thổi tắt được. Bà lão này nhiều đời trước đã từng cúng dường một trăm tám mươi ức Đức Phật và được các Đức Phật thụ kí. Khi xưa bà lão mãi lo tu tập, thạo kinh pháp, không có thời gian bố thí cúng dường, cho nên hôm nay nghèo khó không có tài bảo, khoảng ba mươi kiếp sau, bà sẽ thành Phật, hiệu Tu-di Đăng Quang Như Lai, Chí Chân, Đẳng Chính Giác. Thế giới của Phật ấy không có mặt trời, mặt trăng, nhân dân ở nước ấy, thân phát ánh sáng, phản chiếu lẫn nhau như ở cõi trời Đao-lợi’. Bà lão nghe Đức Phật nói xong, vui vẻ đỉnh lễ Phật ra về.
Bấy giờ, vua A-xà-thế hỏi Kì-bà:
– Vì sao trẫm tạo công đức lớn như vậy mà Phật không thụ kí, bà lão ấy chỉ thắp cúng một ngọn đèn mà lại được Phật thụ kí?
Kì-bà tâu:
– Vua tạo tuy nhiều, nhưng tâm không chuyên nhất; ngược lại bà lão tuy cúng ít mà một lòng nghĩ đến Phật.
Từ đó về sau, vua A-xà-thế thành tâm hiến dâng dầu, hoa cúng dường Phật. Phật liền thụ kí: ‘Tám vạn kiếp sau, vua sẽ thành Phật hiệu Tịnh Kì, kiếp tên Hỉ Quang’.
Bấy giờ, thái tử Chiên-đà-hòa-lợi con vua A-xà-thế mới tám tuổi, thấy vua cha được thụ kí, lòng vô cùng vui mừng liền cởi châu báu trên thân tung lên cúng dường Đức Phật và nguyện: ‘Con nguyện sẽ sinh vào chỗ của Đức Phật Tịnh Kì, làm Kim luân vương và cúng dường Phật. Sau khi Đức Phật kia nhập niết-bàn con sẽ thành Phật tiếp theo’.
Khi ấy, Đức Phật nói: ‘Như lời thái tử nguyện, về sau thái tử sẽ thành Phật hiệu Chiên-đàn’”.’
Kinh Hiền ngu ghi: “Tôn giả A-nan bạch Phật:
– Không biết trong đời quá khứ, đức Thế Tôn gieo những căn lành gì mà nay có phúc báo được cúng dường Vô cực đăng như thế?
Đức Phật bảo tôn giả A-nan:
– Vào thời quá khứ cách đây hai a-tăng-kì chín mươi mốt kiêp, ở cõi Diêm-phù-đề này có đại quốc vương Ba-tắc-kì, phu nhân của vua sinh được một thái tử thân màu vàng, đầy đủ các tướng quí và vẻ đẹp. Sau đó thái tử lớn lên, xuất gia tu hành thành Phật, giáo hóa nhân dân, độ rất nhiều người. Bấy giờ, vua cha thỉnh Phật và chúng tăng cúng dường ba tháng. Lúc ấy có tì-kheo A-lê-mật-la nguyện làm thí chủ cúng dường đèn trong ba tháng đó. Ngày ngày tì-kheo vào thành xin dầu, tim đèn. Lúc ấy công chúa Mâu-ni ở trên lầu cao nhìn xuống, thấy tì-kheo ấy

About namcuulong

Check Also

PUCL QUYỂN 37 – CHƯƠNG KÍNH PHÁP

QUYỂN 37 Quyển này có một chương Kính tháp. 35. CHƯƠNG KÍNH THÁP 35.1. LỜI ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *