Home / Pháp Uyển Châu Lâm / PUCL - Tập 2 / PUCL QUYỂN 14 – CHƯƠNG KÍNH PHẬT (tt)

PUCL QUYỂN 14 – CHƯƠNG KÍNH PHẬT (tt)

Từ phía đông nam của đài đi xuống khoảng ba mươi dặm có chùa Đại Phu Linh Thứu xây dựng từ thời xưa. Ở đây có hai đạo tràng phía đông và phía tây với đầy đủ các Phật sự. Các người già cho rằng chùa này do Hán Minh đế xây dựng. Phía nam có vườn hoa khoảng hai trăm mẫu, trồng cây vây quanh, những loài hoa lạ trong vườn phát ra ánh sáng chói cả mắt. Xưa nay đạo tục rất thích loài hoa kì lạ ấy, nhưng ở nhân gian không có. Nếu mang đi trồng chỗ khác thì hoa không sống, cho đến dời hoa ra trồng ngoài rừng cây thì hoa cũng chết, phải trong khuôn viên của vườn này hoa mới sinh trường. Hoa nở vào khoảng thời gian từ đầu xuân cho đến cuối thu. Đó là do đức Văn-thù cảm, bậc Đại thánh hiện điềm lành. Thật là vườn của thần tiên, hàng phàm phu đâu thể trồng được!
Người có lòng chí thành vào núi này thấy có nhiều chùa và các thánh tăng cư trú, hoặc là thấy các ngài bay trên không, hoặc ở bên dòng suối, hoặc ở trên núi cao, hoặc nơi sườn đá cheo leo, hoặc là tăng hoặc là tục chẳng khác phàm phu, nhưng khi qua rồi tìm lại chẳng biết đi đâu. Chùa và thánh tăng ẩn hiện chẳng thường, chẳng phải bậc thánh thì chẳng thể biết được.
Niên hiệu Long Sóc thứ hai (662), hoàng đế lại sai Hội Trách đến Tinh châu huy động nhân lực và tiền bạc để tu bổ chùa cổ. Hội Trách cùng với quan viên huyện Ngũ Đài dẫn theo hơn hai mươi người đến thẳng Trung Đài. Từ xa, sư thấy tượng đá bên núi lay động, khi đến nơi chỉ là một khối đá vuông. Sư buồn rầu tự trách là không thấy được thân Phật, bùi ngùi hồi lâu rồi sư bảo thợ tu sửa hai tháp và tượng đức Văn-thù-sư-lợi.
Khi dựa vào tháp, chợt nghe bên trong có tiếng chuông phát ra liên tiếp không dứt, lại nghe mùi hương lạ lan tỏa nhiều lần. Tăng tục đều lấy làm lạ cho là điều chưa từng có.
Lại nhìn về phía tây của đài thấy một vị tăng cưỡi ngựa chạy rất nhanh về hướng đông. Hội Trách và mọi người đứng đợi người ấy đến, nhưng rất lâu chẳng thấy đến, mọi người tìm đến đó thì chỉ là một gốc cây, ai cũng cảm thấy buồn tiếc.
Tượng cảm thông ẩn hiện tùy lúc, tiếng chuông đồng vang vọng thường nghe. Núi ấy, ba trăm dặm vuông, chân núi phía đông nam nối liền với dãy núi phía bắc; chân núi phía tây bắc chính là Thiên Trì. Trong đó có sáu cảnh như Phật Quang sơn, Tiên Hoa sơn, Vương Tử tháp, chùa cổ… Nơi đây có di tích nhục thân của hai thiền sư Tăng Minh và Giải Thoát ngồi thiền trong hang đá đã hơn mười năm mà chẳng hư hoại, đó là do định lực duy trì. Việc của thánh hiền thật chẳng thể suy lường được.
6.4.52. Nội dung vấn đáp giữa luật sư Đạo Tuyên và vị trời: Tháng giữa xuân, niên hiệu Càn Phong thứ hai (667), đời Đường, luật sư Đạo Tuyên ở chùa Tây Minh muốn tìm nơi yên tĩnh để tu niệm, ngài bèn đi đến ngôi chùa cổ Tịnh Nghiệp ờ thôn Thanh Cung phía nam kinh thành. Luật sư đức hạnh cao vời, tâm ý từ lâu đã thanh tịnh. Một hôm, có một vị trời đến chỗ sư thành kính đỉnh lễ thăm hỏi. Luật sư hỏi:
– Đàn việt ở đâu? Họ tên là gì?
Vị ấy đáp:
– Đệ từ họ Vương tên là Đang là quan ngự sử đời Ngô. Lúc ngài Khương Tăng Hội mới đến KiếnNghiệp, Tôn chúa10 chưa cho hành đạo, bảo rằng phải cảm được điềm lành hi hữu. Sư liền lập đàn cầu nguyện, mong hiện điều phi thường. Bấy giờ trời đất, thần kì đều ủng hộ, trải qua hai mươi mốt ngày bèn cảm được xá-lợi. Ngô chúa cầm bình đồng đổ ra mâm, nơi nào xá-lợi chạm vào thì chỗ ấy vỡ nát; cho đến lửa thiêu, búa đập, xá-lợi vẫn không hư tổn.
Hám Trạch, Trương Dục cũng do chư thiên nhập vào thân, khiến cho thần trí họ thông minh sáng suốt, đối đáp hài hòa đầy đủ. Nay họ đều ở cõi trời thường hộ vệ Phật pháp. Đệ tử là sứ giả của Vi-đà tướng quân thuộc Nam thiên vương. Tướng quân rất nhiều việc, ủng hộ Phật pháp khắp ba châu. Nếu có việc đấu tranh nguy cấp, tướng quân đều tự mình đứng ra hóa giải, khiến tất cả đều qui kính tin phục. Chư thiên cũng sắp đến, sẽ có việc ồn náo nơi đây, vì thế nên tướng quân bảo con đến nói rõ với ngài.
Lát sau, có vị trời đến tự xưng là họ La, vốn người nước Thục. Vị này nói nhiều về luật tướng bằng tiếng nước Thục. Lúc vừa diện kiến luật sư, vị trời này theo nghi lễ thế tục thưa hỏi, kế đến thuật về nhân duyên, tuy rất có thứ lớp, nhưng cũng có chỗ quên sót. Kế đến lại có vị trời tự xưng là họ Phí, lễ kính như vị trước và nói:
– Đệ tử sống vào thời Phật Ca-diếp, sinh vào tầng trời thứ nhất, chỗ của tướng quân Vi-đà. Chư thiên đắm say tham dục, đệ tử nhờ nguyện lực kiếp trước nên không tham đắm dục lạc cõi trời, giữ Phạm hạnh thanh tịnh, chi phụng trì Tì-ni. Tướng quân Vi-đà tu tập Phạm hạnh ngay từ thuở bé, cũng chẳng thụ dục lạc cõi trời. Dưới trướng của một vị thiên vương có tám vị tướng quân, bốn vị vương có ba mươi hai vị tướng quân. Các vị này đi khắp bốn thiên hạ giúp đỡ người xuất gia. Trong bốn thiên hạ, châu phương bắc không có Phật pháp, ba châu khác Phật pháp được hoằng dương rộng rãi. Nhưng người xuất gia phần nhiều phạm giới, hành trì không đúng pháp. Người ở châu phương đông và phương tây kém trí tuệ, lòng đầy phiền não rất khó hóa độ. Người châu phương nam tuy phạm tội nhiều, nhưng có thể giáo hóa khiến họ phát khởi lòng lành, nên tâm cũng dễ điều phục.
Lúc sắp nhập niết-bàn, đức Thế Tôn đã đích thân giao cho chúng con giữ gìn bảo vệ, không để ma quấy nhiễu. Ngài nói:
– Nếu không bảo vệ người phá giới thì đâu có ai tu tập giáo pháp của ta?
Vì lời răn dạy của Phật nên chúng con không dám sai trái. Tuy thấy người hủy giới cấm nhưng cũng thương tưởng hộ vệ họ; thấy người làm một việc thiện thì chẳng trách muôn lỗi lầm. Nghĩa là hễ người làm được một việc thiện nhỏ thì chúng con quên đi lỗi lầm đã qua của họ. Dù mùi hôi của người xông thẳng lên hư không, đến bốn mươi vạn dặm, chư thiên thanh tịnh đều chán ghét mùi ấy, nhưng vì nhận lời giao phó bảo vệ Phật pháp, nên chúng con phải ở chung với người thế gian, nói gì là chỉ đến. Trong ba mươi hai vị tướng quân, tướng quân Vi-đà có tâm hộ trì Phật pháp đắc lực nhất. Khi có nhiều ma nam, ma nữ quấy nhiễu tì-kheo làm cho đạo lực giảm sút hay mê loạn, tướng quân vội vàng đến đó tùy theo căn cơ mà giải trừ.
Khi tướng quân có việc đến chỗ của bốn vị vua thì các vua đều đứng dậy, bởi vì tướng quân Vi-đà tu hạnh đồng chân, giữ gìn chính pháp. Đệ tử rất thích giới luật, nên ở trong pháp hội thụ nhận tất cả Tì-ni một đời Như Lai chế định.
Nhân đó ngài Đạo Tuyên hỏi những ẩn ý trong văn luật, vị trời ấy đều giải đáp thông suốt. Ở Trung Hoa, sự linh ứng của Tam bảo xuất hiện khắp nơi, từ núi biển sông hồ. Mọi người cho rằng vì Phật pháp linh ứng mà kính lễ, hỏi nguyên do thì chẳng ai biết từ đâu đến. Nhân đây, luật sư cũng hỏi chư thiên những vấn đề như thế. Vả lại, về những điều ẩn kín, theo lí mà xét, nêu chưa từng thấy nghe, giữ gìn thì chẳng thể nói.
Tuyên luật sư cảm thông ghi: “Luật sư Đạo Tuyên hỏi vị trời:
– Thành Đô ở ích châu có tượng Phật Đa Bảo từ đất hiện lên vào thời đại nào?

About namcuulong

Check Also

PUCL QUYỂN 22 – CHƯƠNG NHẬP ĐẠO

QUYỂN 22 Quyển này có một chương Nhập đạo. 13. CHƯƠNG NHẬP ĐẠO 13.1. LỜI ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *