tử là một vị thần! Nô tì phục vụ thái tử nhiều năm mà không thấy được năm căn của ngài, nói gì đến người thế gian!’.
Lại có một tì nữ tên Tịnh Ý thưa: ‘Nô tì phục vụ trong cunng, đến nam thái tử mười tám tuổi mà chưa từng thấy ngài đi đại tiểu tiện, huống gì các việc khác!’.
Mỗi mỗi tì nữ đều nói khác nhau và cho thái tử là hàng Bất năng nam. Thái tử ngủ ban ngày nghe các tì nữ nói muốn thấy tướng âm mã tàng của mình. Bấy giờ thái tử cho xuất hiện một hoa sen trắng ở chỗ nam căn của mình, có hoa màu hồng, trên dưới có hai ba hoa nối nhau. Các tì nữ thấy vậybèn nói với nhau: ‘Vị thần này có tướng liên hoa, sao trong tâm lại nhiễm ô được!’. Họ vừa nói như vậy thì cổ họng nghẹn không thể thốt nên lời. Lúc ấy trong hoa sen bỗng xuất hiện thân căn, hình dáng bằng thân căn của đồng tử. Các người nữ thấy vậy liền nói: ‘Hôm nay thái tử hiện ra các việc kì dị. Bỗng xuất hiện thân căn như trượng phu!’. Thế là họ vô cùng vui mừng. Lúc thái tử hiện tướng này, Da -du-đà-la thấy nơi thân căn kia có vô số hoa sen nối tiếp nhau như hoa kiếp-bối cõi trời. Trên mỗi hoa có vô số bồ-tát thân lớn cầm hoa sen trắng đứng vây quanh thân căn, xuất hiện rồi biến mất, giống như đứng trước mặt trời. Đây gọi là tướng âm mã tàng của bồ-tát.
Bấy giờ lại có các kĩ nữ đều nói: ‘Cù-đàm không có nam căn’. Phật nghe nói, tức thời như mã vương dần dần lộ thân căn. Lúc mới hiện ra, nhỏ bằng thân căn đứa bé tám tuổi, dần dần lớn lên bằng thân căn của thiếu niên, các người nữ thấy vậy đều vui mừng. Sau đó, thân căn dần dần lớn như tràng hoa sen, giữa mỗi tầng có trăm ức hoa sen, mỗi hoa sen có trăm ức màu, trong mỗi màu có trăm ức Hóa Phật, trong mỗi Hóa Phật có trăm ức bồ-tát và vô lượng đại chúng làm thị giả. Lúc ấy các Hóa Phật chê trách lỗi ác dục của người nữ rồi nói kệ:
Nếu có các nam tử
Tuổi mười lăm, mười sáu
Mạnh khỏe nhiều sức lực
Sô ấy nhiều vô lượng
Đem cấp cho người nữ
Cũng không thỏa mãn họ
Các người nữ nghe nói như vậy, trong lòng hổ thẹn, buồn rầu, ngã quị trên đất, lấy tay vò đầu và nói:
– Than ôi! Dục vọng tà ác, mới khiến chư Phật nói việc này. Chúng ta có lòng tà ác, đắm nhiễm dục lạc ô uế mà không biết đó là họa. Nên mới khiến Đức Phật nghe được mà quở trách, khuyên nhàm lìa ác dục!
Thế là họ đều nhàm chán thân nữ. Bốn nghìn người nữ phát tâm bồ-đề, hai nghìn người nữ xa Ha câu uê, chứng được Pháp nhãn tịnh, hai nghìn người nữ đến đời vị lai sẽ chứng Bích-chi-phật.
Phật bảo A-nan:
– Lúc Ta mới thành đạo bên bờ sông Hi-liên, có năm Ni-kiền-từ dẫn bảy trăm năm mươi đệ tử đến chỗ Ta, tự xưng là đã đắc đạo, quấn thân căn quanh thân bảy vòng, rồi lót cỏ ngồi và nói: ‘Chúng tôi đã vô dục, nên thân căn như vậy, như Tự Tại thiên. Nay thần đạo của chúng ta hơn xa sa-môn trăm nghìn vạn ức lần’.
Bấy giờ, Thế Tôn bảo các Ni-kiền-tử:
– Các ông không biết thân của Như Lai, nếu muốn thấy thì tùy ý xem. Như Lai nhiều kiếp tu hành Phạm hạnh, lúc còn tại gia cũng đã không nghĩ đến ái dục, tâm không đắm nhiễm nên được quả báo này, giống như ngựa báu ẩn hiện vô thường. Nay Ta vì các ông mà tạm hiện thân phần!
Thế Tôn từ hư không hạ xuống đất, hóa bốn dòng nước giống như bốn biển lớn; trong bốn biển đó có núi Tu-di. Phật nằm giữa và ngay thẳng trên núi Tu-di, toàn thân phóng ánh sáng màu vàng. Ánh sáng ấy chiếu rực rỡ đến thân của các vị trời, tướng âm mã tàng dần dần lộ ra quấn quanh núi bảy vòng, giống như hoa sen vàng, các hoa sen nối tiếp nhau cao lên đến trời Phạm Thế. Từ thân Phật lại xuất hiện một ức na-do-tha hoa sen bằng nhiều báu vật, giống như tràng phan hoa che phủ âm mã tàng, một ức hoa sen này có mười ức tầng, mỗi tầng có vô lượng Hóa Phật, mỗi Hóa Phật có trăm ức bô-tát và vô số tì-kheo đứng hầu. Hóa Phật phóng ánh sáng khắp cõi nước mười phương.
Các Ni-kiền-tử thấy vậy đều kinh hãi và kính phục, đều cho rằng tướng Phạm hạnh của Phật như thế, thật không thể nghĩ bàn, thân Ngài đã không xấu mà lại giống như hoa sen. Nay chúng ta đỉnh lễ công đức rộng lớn của Phật, cầu xin xuất gia và mong chứng đạo quả!”.
5.10. NHÀM CHÁN KHỔ
5.10.1. Lời dẫn
Biết rằng: Ba cõi phân chia, bốn loài khác tính; tất cả chúng sinh, cho đến loài côn trùng nhỏ bé, đều mãi rơi trong nhà lửa, đắm chìm trong biển dục. Vì thể, đấng Pháp vương hiện đúng vận khí Diêm-phù, bậc Giác giả hợp thời cơ thuyết pháp, dẫn dắt những đứa trẻ ham vui trở về cõi tốt đẹp. Xót xa cho lưới tục, vui thương đạo xuất li, vì thế xem kỉ nữ như tử thi, ngộ cung vàng như nghĩa địa. Thở than cho nỗi khổ sinh già bệnh, mến mộ niềm vui xuất thế vĩnh hẵng, vì thế bỏ quốc thành mà đi xa, phá ma quân để thành đạo.
5.10.2. Thăm đồng ruộng
Kinh Phật bản hạnh ghi: “Một hôm, vua Tịnh Phạn cùng với các thiếu niên họ Thích và thái tử ra ngoài dạo chơi, ngắm nhìn đồng ruộng. Thái tử thấy người nông phu để thân trần, nhọc nhằn cày ruộng, dưới những đường cày, lúc nhúc côn trùng xuất hiện, những con chim bay xuống tranh nhau bắt ăn. Thái từ than: ‘Ôi! Chúng sinh ở thế gian đã chịu nhiều khổ đau như sinh, già, bệnh, chết, lại còn phải chịu bao nhiêu khổ não này; cứ quanh quẩn trong đó không ra khỏi. Tại sao họ không mong xa lìa các khổ?’. Sau khi xem việc đồng áng, vua Tịnh Phạn cùng các thiếu niên đi vào một khu vườn. Khi đó, thái tử lặng lẽ quan sát và dạo quanh, muốn tìm nơi yên tĩnh. Chợt thấy cây Diêm-phù cành lá sum suê, thái từ rất vui và bảo thị vệ:
– Các ngươi hãy tránh xa, ta muốn đi một mình!
Thấy mọi người đã đi khỏi, thái tử liền đến bên gốc cây, ngồi xếp bằng trên cỏ, lắng lòng suy nghĩ: ‘Chúng sinh có các nỗi khổ sinh già bệnh chết’. Thế là Ngài phát lòng từ bi, liền được định tâm, xa lìa các dục, diệt tất cả pháp bất thiện, lậu Dục giới đã sạch liền chứng Sơ thiền. Tất cả chư thiên, Đế Thích v.v… thấy thái tử ngồi dưới bóng cây, bay xuống đỉnh lễ và nói kệ khen rồi về trời.
Vua Tịnh Phạn không thấy thái tử, trong lòng không vui, hỏi mọi người:
– Thái tử ta ở đâu mà bỗng nhiên chẳng thấy?
Tags cạo tóc cầu hôn la hầu la nạp phi nghi ngờ nhàm chán khổ phỉ báng quán đỉnh tóc phật xuất gia
Check Also
PUCL QUYỂN 6 – CHƯƠNG LỤC ĐẠO (tt)
QUYỂN 6 Quyển này tiếp theo chương Lục đạo. 4. CHƯƠNG LỤC ĐẠO (tt) 4.4. ...