Home / KINH - LUẬN / Kinh Pháp Cú thí dụ / KPCTD PHẨM THỨ MƯỜI BA – NGU ÁM

KPCTD PHẨM THỨ MƯỜI BA – NGU ÁM

PHẨM THỨ MƯỜI BA NGU ÁM
1- PHẬT KHÔNG ĐỘ ĐƯỢC LÃO BÀ LA MÔN NGU ÁM

Thuở xưa, Phật ở nước Xá-vệ, trong thành có một người Bà-la-môn tuổi đã tám mươi, tiền của vô số, nhưng ngu tối xan tham, khó giáo hóa, không đạo đức, chẳng biết lẽ vô thường. Ông ta dựng lên một tòa nhà rất nguy nga, và đích thân chỉ bảo việc xây cất, nào nhà trên, nhà dưới, nhà mát, nhà ấm, chái Đông chái Tây, cả vài mươi căn, chỉ còn khoảng trước nhà dưới là chưa làm xong.
Phật dùng đạo nhãn biết mạng ông sắp chết, còn ông thì không biết, chỉ sống vội vàng, thân gầy sức yếu, tinh thần suy nhược, nhan sắc tiều tụy rất đáng thương xót.
Đức Phật cùng ngài A-nan đi đến cửa hỏi : Ông có được không mệt nhọc chăng ? Nay làm nhà này xong chưa ?
Ồng lão đáp :
– Nhà trên tiếp khách, nhà dưới chỗ kia, hai chái Đông Tây để làm phòng con cái, tôi tớ và chứa đồ đạc; mùa Hạ ở lầu mát, mùa Đông vào phòng ấm. Phật bảo :

– Nghe tiếng tăm của ông đã lâu nhưng chưa đàm đạo, Ta có bài kệ rất thiết yếu, có ích cho việc còn mất, muốn tặng cho ông, chẳng biết ông có nhín chút việc cùng ngồi đàm luận chăng ?
Ông lão đáp :
– Vì hôm nay bận nhiều việc nên không rảnh ngồi nói chuyện được, vậy hôm sau Ngài lại cùng nhau trình bày chỗ yếu kệ mới có thể cùng nhau bàn luận được.
Khi ấy, Thế Tôn liền nói kệ :
Hữu tử hữu tài
Ngu duy cấp cấp
Ngã thả phi ngã
Hà ưu tử tài
Thử đương chi thử
Hàn đương chỉ thử
Ngu đa dự lự
Mạc tri lai biến
Ngu mông ngu cực
Tự vị ngã trí
Ngu nhi thắng trí
Thị vi cực ngu.

Lắm con nhiều của
Ngu chỉ miệt mài
Ta chẳng phải ta
Sao lo con của
Nóng nên phải dừng
Lạnh nên phải dừng
Ngu nhiều do dự
Biến đến chẳng biết
Ngu tối rất ngu
Tự gọi ta biết
Ngu cho là trí
Ấy gọi rất ngu.
Bà-la-môn thưa :
– Ngài nói bài kệ ấy rất hay, nhưng hôm nay thật rất bận việc, hôm sau sẽ đến bàn kỹ vậy.
Lúc ấy, Đức Thế Tôn rất thương xót ông nhưng chẳng biết làm thế nào đành đi. Đi một lúc sau, ông lão tự tay trao cây đòn nhà, cây đòn tay ấy rớt trúng ngay đầu ông chết liền. Cả nhà khóc la kinh động xóm giềng chung quanh.
Phật đi chưa xa nghe có biến ấy, Ngài bèn trỏ lại đầu xóm gặp vài mươi người Phạm Chí, những Phạm Chí ấy liền hỏi Phật : – Ông từ đâu lại ?
Phật bảo :
– Từng đến nhà ông lão vừa chết, thuyết pháp cho ông, nhưng ông không tin lời Ta nói, chẳng biết lẽ vô thường, giờ thoạt nhiên đã ra người thiên cổ.
Rồi Phật nói lại bài kệ trước cho các Phạm Chí nghe. Các Phạm Chí nghe hiểu được ý nghĩa của bài kệ nên rất hân hoan, liền được dấu đạo.
Lúc ấy, Thế Tôn liền nói thêm bài kệ khác :
Ngu ám cận trí
Như biều châm vị
Tuy cửu hiệp tập
Do bất tri pháp
Khai đạt cân trí
Như thiệt thường vị
Tuy tu du tập
Tức giải đạo yếu.
Ngu nhơn thi hành
Vị thân chiêu họa
Khoái tâm tác ác
Tự tri trọng ương
Hành vi bất thiện
Thối kiến hối hận
Trì thế lưu diện
Báo do túc tập.

Ngu tối gần trí
Như đồ đựng thuốc
Tuy đựng đã lâu
Cũng không biết mùi.
Thông đạt gần trí
Như lưỡi nếm vị
Tuy gặp chốc lát
Liền rõ yếu đạo.
Người ngu thi hành
Vi thân chuốc họa
Tâm thích làm ác
Tự gặp nạn lớn.
Làm việc chẳng lành
Trở lại hối hận
Cùng khóc sướt mướt
Báo do nhân trước.
Lúc Phạm Chí nghe lại kệ trên, dược ích lợ một lòng tin, đảnh lễ Phật vui vẻ vâng làm.

About namcuulong

Check Also

PHẨM THỨ BA MƯƠI SÁU – NIẾT BÀN

PHẨM THỨ BA MƯƠI SÁU – NIẾT BÀN PHẬT DẠY NƯỚC NÀO CÓ BẢY ĐIỀU ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *