Home / Pháp Uyển Châu Lâm / PUCL - Tập 7 / PUCL QUYỂN 96 – CHƯƠNG XẢ THÂN

PUCL QUYỂN 96 – CHƯƠNG XẢ THÂN

Phu nhân đi phía sau
Lòng sầu khổ bức bách
Cùng với các người hầu
Cũng muốn đến rừng kìa.
Khi đang đi trên đường
Gặp hai vương tử lớn
Bà kêu trời, đạp đất
Gọi tên vương tử út.
Vua liền tiến lên trước
Ôm chặt hai người con
Khóc gào thật thảm thiếp
Trên đường trở về cung
Vua bảo hai người con
Lo chăm sóc mẫu thân.
Đức Phật bảo thụ thần
Nay ông phải nên biết
Vị vương tử Tát-đỏa
Xả thân cho hổ ăn
Hôm nay chính là Ta.
Vị đại vương La-đà
Nay chính là vua cha.
Vị vương phi thuở ấy
Nay chính là Ma-gia.
Vị vương tử thứ nhất
Nay chính là Di-lặc.
Vị vương tử thứ hai
Nay chính là Điều-đạt.
Con hổ mẹ lúc ấy
Nay chính là Cù-di.
Bảy hổ con chính là
Xá-lợi-phất, Mục-liên
Và năm vị tì-kheo.
Vua Ma-ha La-đà và phu nhân khóc gào thảm thiết, họ đêu cởi bỏ chuỗi báu trên thân, cùng mọi người đến rừng trúc thâu nhặt xá-lợi của vương tử Tát-đỏa rồi xây tháp bảy báu cúng dường. Lúc vương tử Ma-ha Tát-đỏa xả thân có phát nguyện:
– Nguyện xá-lợi của ta trải qua vô số kiếp vị lai luôn vì chúng sinh mà làm Phật sự”.
96.2.2. Bồ-tát Nhất Thiết Chúng Sinh Hỷ Kiến xả thân
Phẩm Dương Vương bồ-tát bản sự , kinh Pháp hoa lược ghi: “Bây giờ, Phật bảo bô-tát Tú Vương Hoa:
– Thuở quá khứ vô lượng hằng hà sa kiếp trước, Phật Nhật Nguyệt Tịnh Minh Đức Như Lai nói kinh Pháp hoa cho bồ-tát Nhất Thiết Chúng Sinh Hỷ Kiến và chúng bồ-tát, thanh văn nghe.
Bồ-tát Nhất Thiết Chúng Sinh Hỷ Kiến thích tu khổ hạnh, ở trong pháp hội của Đức Phật Nhật Nguyệt Tịnh Minh Đức tinh tiến kinh hành, một lòng cầu thành Phật, mãn một vạn hai nghìn năm rồi suy nghĩ: ‘Ta dùng thần lực cúng dương Phật, không bằng đem thân cúng dường’. Thế là bồ-tát liền uống các loại nước thơm, mãn một nghìn hai trăm năm rôi lấy dầu thơm xoa thân, ở trước Đức Phật Nhật Nguyệt Tinh Minh Đức, dùng y báu cõi trời tự quấn thân, rưới các thứ dầu thơm, vận sức thần thông tự đốt thân, ánh sáng chiếu khắp tám mươi ức hàng hà sa thế giới. Bấy giờ, các Đức Phật ở trong đó đồng khen ngợi: ‘Quí thay! Quí thay! Đây thật là chân tinh tiến, là chân pháp cúng dường Như Lai!’. Thân của bồ-tát cháy suốt một nghìn hai trăm năm mới tắt.
Bồ-tát Nhất Thiết Chúng Sinh Hỷ Kiến cúng dường như thế, sau khi mạng chung hóa sinh vào nhà vua Tịnh Đức trong cõi nước của Đức Phật Nhật Nguyệt Tịnh Minh Đức. Bồ-tát nói với vua cha:
– Đức Phật Nhật Nguyệt Tịnh Minh Đức hiện nay vẫn còn, trước con đã cúng dường Phật và đã chứng được Giải nhất thiết chúng sinh ngữ ngôn đà-la-ni, lại được nghe kinh Pháp hoa. Đại vương! Con nay trở lại cúng dường Đức Phật này, cho đến khi Ngài nhập niết-bàn. Sau đó con thâu lấy xá-lợi, xây tám vạn bốn nghìn ngôi tháp báu để cúng dường.
Nói xong, bồ-tát liền ở trước tám vạn bốn nghìn ngôi tháp báu, đốt cánh tay trăm phúc trang nghiêm, trải qua bảy vạn hai nghìn năm để cúng dường. Việc này đã giúp vô số người cầu Thanh văn, vô lượng vô số người phát tâm Vô thượng chính đẳng chính giác.
Bấy giờ, các vị bồ-tát, trời, người và a-tu-la v.v… thấy bồ-tát không còn tay, sầu khổ buồn thương nói:
– Bồ-tát Nhất Thiết Chúng Sinh Hỷ Kiến là thầy của chúng ta, giáo hóa chúng ta, mà nay đốt tay, thân thể không được đầy đủ.
Lúc đó, bồ-tất Nhất thiết Chúng Sinh Hỷ Kiến ở trước đại chúng thệ nguyện: ‘Tôi bỏ hai tay, nhất định sẽ được thân sắc vàng của Phật. Nếu đúng như vậy thì khiến hai cánh tay tôi trở lại như cũ!’. Bồ-tát vừa phát nguyện xong, hai tay tự nhiên bình phục. Lúc đó tam thiên đại thiên thế giới chấn động sáu cách, trời mưa hoa báu, tất cả trời, người thấy được việc chưa từng có.
– Bồ-tát Nhất Thiết Chúng Sinh Hỷ Kiến nay chính là bồ-tát Dược Vương. Nếu có người phát tâm Vô thượng chính đẳng chính giác, có thể đốt một ngón tay, cho đến một ngón chân để cúng dường tháp Phật, hơn cả cúng dường quốc thành, vợ con và châu báu trong cõi tam thiên đại thiên thế giới”.
Hỏi: Bồ tát xả thân có phạm tội tự sát không?
Đáp: Theo luật, khi xả mạng mà chưa chết, sẽ bị tội nhỏ phương tiện Thâu-lan-giá, nếu chết rồi thì không có tội. Vì thế không bị đại tội sát nhân. Nếu căn cứ theo Đại thừa, bồ-tát vì nhàm lìa sinh tử mà xả thân cúng dường Phật, vì tất cả chúng sinh mà khởi tâm đại bi, không có ý hại người khác thì còn được phúc, chứ đâu có tội!
Nên kinh Văn-thù-sư-lợi vấn ghi: “Đức Phật dạy:
– Nếu tự giết mình thì không có tội báo. Vì sao? Vì bồ-tát tự giết mình chỉ có công đức. Vì thân ta do ta quyết định, mà tự sát có tội thì cắt móng làm tay thương tích cũng sẽ bị tội, vì tự làm thân bị thương. Bồ-tát xả thân chẳng phải vô kí, cho nên chỉ được phúc đức, diệt các phiền não, thân này diệt thì được thân thanh tịnh. Thí như tấm y dơ, dùng xà phòng giặt tẩy chất dơ thì y sẽ sạch”.
(Từ xưa đến nay, chẳng phải một hai vị bồ-tát xả thân mà rất nhiều. Như Nguyệt Minh bỏ đầu, Thi-tì cắt đùi, hoặc sư tử, voi chúa xả bỏ ngà và da; hoặc làm thân nai, chim chúa cứu người đốn củi gặp nguy, hoặc làm rùa, ba ba lớn để cửu người gặp nạn dưới nước; hoặc làm cà lớn, lấy thịt cứu người đói khổ…),
Có bài tụng:
Cung Thắng không tiếc thân
Lý Nghiệp có cùng tận
Kê Tẩu bị bức bách
Hoắc Tử mạng chẳng còn
Thê lương, bách dày sương
Thắm ướt măng đón gió
Chợt gặp, lòng cảm khái
Lâu mau chẳng xót thương
Ta hận chí con ta
Không xả thân trên núi
Hướng tâm trước Chính giác

About namcuulong

Check Also

PUCL QUYỂN 97 – CHƯƠNG TỐNG CHUNG

ỌUYỂN 97 Quyển này có một chương Tống chung. 97. CHƯƠNG TỐNG CHUNG 97.1. LỜI ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *