Home / Pháp Uyển Châu Lâm / PUCL - Tập 6 / PUCL QUYỂN 75 – CHƯƠNG MƯỜI NGHIỆP ÁC (tt)

PUCL QUYỂN 75 – CHƯƠNG MƯỜI NGHIỆP ÁC (tt)

Độc chưa hẳn giết người
Nói dối nhất định chết
Ai nói lời điêu ngoa
Được gọi là người chết.
Nói dối chẳng lợi mình
Cũng chẳng lợi cho người
Cả hai đều không vui
Tại sao phải nói dối?
Nếu đúng là người ác
Ưa nói lời dối gian
Chết đọa ngục đao lửa
Thống khổ biết dường nào!
Chất độc tuy đáng sợ
Nhưng chỉ hại một đời này
Quả báo nghiệp nói dối
Hại suốt trăm nghìn đời.
Kinh Phật thuyết Tu-lại ghi: “Đức Phật dạy:
– Nói dối không những tự gạt chính mình mà còn dối người. Người nói dối mắc quả báo thân thể hôi hám, lời nói và tâm ý của họ không chân thật, làm cho tâm luôn bất an. Người nói dối lại mắc quả báo miệng hôi hám, thân hình xấu xí, thiên thần xa lánh. Người nói dối là tự đánh mất tất cả các thiện căn, mê muội quên mất đường lành. Vì thế, nói dối là gốc của tất cả các việc ác, đoạn dứt hạnh lành và cuộc sống tĩnh lặng”.
Kinh Chính pháp niệm ghi: “Vua Diêm-la nói kệ quở trách tội nhân:
Lời thật được an vui
Lời thật được niết-bàn
Lời dối sẽ khổ đau
Đời này và đời sau.
Nếu không bỏ nói dối
Sẽ chịu tất cả khổ.
Lời thật không cần mua
Thật dễ được, chẳng khó
Không từ nơi khác đến
Lại chẳng cầu xin ai
Cớ sao phải xa lìa
Ưa thích lời dối trá.
Người nói lời không thật
Ấy là nhân địa ngục
Nhân duyên vốn đã tạo
Than van có ích chi.
Lửa vọng ngữ mạnh nhất
Thiêu đốt cả biển khơi
Huống là đốt kẻ dối
Giống như đốt cỏ cây.
Nếu người không nói thật
Mà luồn nói dối gian
Người ngu si như thế
Bỏ ngọc ngà, ôm đá.
Nếu người không thương mình
Mà thích vào địa ngục
Lửa vọng ngữ nơi thân
Lập tức đốt cháy hình.
Lời thật rất dễ được
Trang nghiêm cho mọi người
Mà lại bỏ lời thật
Vì ngu, nên như thế!
Luận Đại trí độ ghi:
Lời thật là bậc nhạt
Là nấc thang lên trời
Lớn nhỏ đều như nhau
Nói dối vào địa ngục
Luận Tát-bà-đa ghi: “Người không nói dối, nếu thuyêt pháp, luận nghị, giảng giải về những vấn đề chưa phân định được là đúng hay sai, thì không được cho mình là đúng, mà phải hỏi han cho thấu đáo, như vậy mới không mắc lỗi. Nếu không thì chẳng khác nào búa ở trong miệng”.
Luật Thập tụng ghi: “Nếu nói người thuộc dòng cao quí là thấp kém, hoặc nói người hai mắt là một mát… thì đều gọi là vọng ngữ. Hoặc nói với người một mắt: ‘Anh là kẻ mù’… đều mắc tội khinh thường, xúc phạm người khác”.
Bài tụng về chính báo:
Nói dối gạt gẫm người
Chịu khó nơi địa ngục
Cưa nóng xẻ hình hài
Sắt đỏ cày trên lưỡi.
Nước đồng sôi rốt miệng
Cối sắt nghiền nát thân
Đau đớn, xương tủy tan
Cầu cứu kêu rên mãi.
Bài tụng về tập báo:
Nói dối đọa ba đường
Trả xong tội nơi ấy
Nghiệp còn, sinh làm người
Chịu chê bai, buồn khổ.
Lại bị người dối gạt
Lòng giận như lửa đốt
Bậc trí chẳng trách người
Vì hiểu sâu nhân quả.

About namcuulong

Check Also

PUCL QUYỂN 82 – CHƯƠNG LỤC Độ (tt)

QUYỂN 82 Quyển này tiếp theo chương Lục độ. 85. CHƯƠNG LỤC Độ (tt) 85.2. ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *