Home / Pháp Uyển Châu Lâm / PUCL - Tập 5 / PUCL QUYỂN 61 – CHƯƠNG CHÚ THUẬT (tt)

PUCL QUYỂN 61 – CHƯƠNG CHÚ THUẬT (tt)

Dùng chưa được một nửa, vị ấy lại nói: ‘Tôi muốn cùng ăn với vợ!’. Thế là từ miệng nhả ra một cô gái khoảng hai mươi tuổi, áo quần và dung mạo đều rất xinh đẹp, cô gái cùng ngồi dùng cơm. Ăn sắp xong, chồng nằm ngủ, lúc ấy người vợ nói với người gánh lồng: ‘Ta có một người tình, muôn cùng được ăn cơm, khi chồng ta thức dậy, ông chớ nói lại!’. Thế là cũng từ trong miệng, người nữ lại nhả ra một thiếu niên, cả hai cùng ngồi ăn cơm. Bấy giờ trong lồng đã có ba người, nhưng cũng như trước, không rộng hơn cũng không chật hơn. Một lát sau, người chồng cử động, hình như sắp thức. Cô gái cho là chồng sắp thức, nên với người mang lồng: ‘Hãy đi!’. Thế là người nữ đưa thiếu niên kia và tất cả những chén bát thức ăn vào miệng mình.
Đạo nhân đến một gia đình rất giàu, của cải vô số, nhưng cũng rất bỏn xẻn. Ông nói với người mang mình:
– Ta thử vì ông, phá dẹp tính bỏn xẻn của kẻ kia.
Thế là ông bảo người ấy mang mình đến đó. Trong nhà giàu ấy có một con ngựa giỏi, chủ nhà xem như báu vật, ngựa thường được buộc tại một cây trụ. Hôm ấy bỗng nhiên ngựa biến mất, mọi người tìm kiếm khắp nơi nhưng không được. Sáng hôm sau thì thấy ngựa bị kẹt trong một cái thùng gỗ năm thăng, mà không thể nào phá cho ngựa ra được. Đạo nhân đến bảo:
– Nếu ông chuẩn bị thức ăn chu cấp cho một trăm người nghèo khổ, thì con ngựa này thoát được!
Chủ nhân vội vàng làm theo lời bảo, ngựa lại trở về nơi cây trụ như trước. Sáng hôm sau, cha mẹ ông ta đang ngồi trong nhà chính, bỗng nhiên biến mất; mọi người trong nhà hoảng hốt không biết họ đi đâu, mới mở hộp chứa đồ trang điểm ra thì thấy cha mẹ ở trong cái bầu đựng cao xoa mặt, không biết làm sao thoát ra ngoài. Chủ nhà đến cầu khẩn đạo nhân, đạo nhân lại bảo: ‘Hãy chuẩn bị thức ăn ban cấp cho một nghìn người nghèo khổ, thì cha mẹ ông sẽ thoát được!
Chủ nhà làm theo, thì cha mẹ tự nhiên trở về ngồi trên giường”.
68.8.2.6. An Khai: U minh lục ghi: “An Khai là vu sư ở An Thành, rất giỏi huyễn thuật, thường đến miếu thờ thần. Có lúc Khai đánh trống giết ba con vật tế thần, sau khi chất củi đốt lửa cháy hừng hực, Khai buộc đai, rồi nhảy vào đống lửa, trong khi giấy tiền Thế là ông bảo người ấy mang mình đến đó. Trong nhà giàu ấy có một con ngựa giỏi, chủ nhà xem như báu vật, ngựa thường được buộc tại một cây trụ. Hôm ấy bỗng nhiên ngựa biến mất, mọi người tìm kiếm khắp nơi nhưng không được. Sáng hôm sau thì thấy ngựa bị kẹt trong một cái thùng gỗ năm thăng, mà không thể nào phá cho ngựa ra được. Đạo nhân đến bảo:
– Nếu ông chuẩn bị thức ăn chu cấp cho một trăm người nghèo khổ, thì con ngựa này thoát được!
Chủ nhân vội vàng làm theo lời bảo, ngựa lại trở về nơi cây trụ như trước. Sáng hôm sau, cha mẹ ông ta đang ngồi trong nhà chính, bỗng nhiên biến mất; mọi người trong nhà hoảng hốt không biết họ đi đâu, mới mở hộp chứa đồ trang điểm ra thì thấy cha mẹ ở trong cái bầu đựng cao xoa mặt, không biết làm sao thoát ra ngoài. Chủ nhà đến cầu khẩn đạo nhân, đạo nhân lại bảo: ‘Hãy chuẩn bị thức ăn ban cấp cho một nghìn người nghèo khổ, thì cha mẹ ông sẽ thoát được!
Chủ nhà làm theo, thì cha mẹ tự nhiên trở về ngồi trên giường”.
68.8.2.6. An Khai: U minh lục ghi: “An Khai là vu sư ở An Thành, rất giỏi huyễn thuật, thường đến miếu thờ thần. Có lúc Khai đánh trống giết ba con vật tế thần, sau khi chất củi đốt lửa cháy hừng hực, Khai buộc đai, rồi nhảy vào đống lửa, trong khi giấy tiềnvàng mã cháy hết mà thân thể và y phục của ông vẫn y như cũ. Bấy giờ Vương Nghi Chi làm quan tại Giang châu, ông dò xét lúc Vương Nghĩ Chi đi trên đường, liền đến chải tóc, cài lá sen lên đầu làm mũ. Vương cảm thấy hơi có chút khác lạ, nhưng đến chỗ ngồi rồi mới biết trên đầu có lá sen. Tất cả mọi người đều kinh ngạc”.
68.8.2.7. Nhà huyễn thuật Tây Vực: Liệt Tử ghi: “Vào thời Chu Mục vương (1001BC-946BC), có một nhà huyễn thuật vào nước Tây Cực. Người này có khả năng vào nước lửa như đi trên đất, xuyên qua vàng đá, lật núi sông, dời thành ấp, đi trên hư không mà chẳng rơi, chạm vật không ngăn ngại, thiên biến vạn hóa, không thể kể hết. Đã biến hình thể của vật, lại còn thay đổi suy nghĩ của người nữa. Chu Mục vương kính trọng người ấy như thần.

About namcuulong

Check Also

PUCL QUYỂN 67 – CHƯƠNG OÁN KHỔ (tt)

QUYỂN 67 Quyển này tiếp theo chương khổ. 77. CHƯƠNG OÁN KHỔ (tt) 77.6. CÁC ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *