Home / KINH - LUẬN / Kinh Diệu Pháp Liên Hoa / QUYỂN BỐN / QUYỂN THỨ TƯ – PHẨM “HIỆN BẢO THÁP” THỨ MƯỜI MỘT DPLH

QUYỂN THỨ TƯ – PHẨM “HIỆN BẢO THÁP” THỨ MƯỜI MỘT DPLH

PHẨM “HIỆN BẢO THÁP” THỨ MƯỜI MỘT

1 – Lúc bấy giờ, trước Phật có tháp bằng bảy báu, cao năm trăm do tuần, ngang rộng hai trăm năm mươi do tuần, từ dưới đất nổi lên, trụ ở giữa hư không; các món vật báu trau giồi, năm nghìn bao lơn, nghìn muôn phòng nhà,
vô số tràng phan để nghiêm sức đó, chuỗi ngọc báu rủ xuống, muôn nghìn
linh báu treo trên tháp. Bốn mật đều thoảng đưa ra mùi hương gỗ ly cấn, chiên đàn khắp cùng cả cõi nước.
Các phan lọng đều dùng bảy thứ báu: vàng, bạc, lưu ly, xa cừ, mã não trân châu và mai khôi hiệp lại thành, cao đến ngang cung trời Tứ Thiên vương, trời Đao Lợi rưới hoa mạn-đà-la cúng dường tháp báu.
Các trời khác và rồng, dạ-xoa, càn-thát-bà, a-tu-la, ca-lầu-la, khẩn-na-la, ma-hầu-la-già, nhơn, phi nhơn v.v… nghìn muôn ức chúng đều đem tất cả hoa, hương, chuỗi ngọc, phan, lọng, kỹ nhạc mà cúng dường tháp báu, đồng cung kính tôn trọng ngợi khen, ;
Bấy giờ, trong tháp báu vang ra tiếng lớn khen rằng: “Hay thay! Hay thay! Đức Thích Ca Mâu Ni Thế Tôn có thể dùng huệ lớn, bình đẳng vì đại chúng mà nói “Kinh Giáo Bồ-tát pháp” Phật Sở Hộ Niệm Diệu Pháp Liên Hoa” Đúng thế! Đúng thế! Đức Thích Ca Mâu Ni Thế Tôn, như lời Phật nói đó, đều là chơn thật”.
2 – Bấy giờ, bốn chúng thấy tháp báu lớn trụ trong hư không, lại nghe trong tháp vang tiếng nói ra, đều đặng pháp hỷ, lấy làm lạ chưa từng có, liền từ chỗ ngồi đứng dậy, cung kính chắp tay rồi đứng một bên.
Lúc đó, có vị Đại Bồ-tát tên Đại Nhạo Thuyết biết lòng nghi của tất cả trời, người, a-tu-la v.v… trong thế gian mà bạch Phật rằng: “Bạch Thế Tôn! Do nhơn duyên gì mà có tháp này từ đất nổi lên, lại ở trong tháp vang ra tiếng như thế?”.
Lúc đó, Phật bảo Ngài Đại Nhạo Thuyết Bồ-tát: Trong tháp báu này có toàn thân Như Lai, thời quá khứ về trước, cách đây vô lượng nghìn muôn ức vô số cõi nước ở phương Đông có nước tên Bảo Tịnh, trong nước đó có Phật hiệu là Đa Bảo, Đức Phật đó tu hành đạo Bồ-tát, phát lời thệ nguyện lớn rằng: “Nếu ta đặng thành Phật, sau khi diệt độ, trong cõi nước ở mười phương có chỗ nào nói Kinh Pháp Hoa, thời tháp miếu của Ta vì nghe kinh đó má nổi ra nơi trước để làm chứng minh
Khen rằng: Hay thay! ”. Đức Phật đó thành Phật rồi, lúc sắp diệt độ, ở trong đại chúng trời, người bảo các Tỳ-kheo rằng: “Sau khi Ta diệt độ, muốn cúng dường toàn thân của Ta thời nên dựng một tháp lớn”.
Đức Phật đó dùng sức nguyện thần thông, nơi nơi chỗ chỗ trong mười phương cõi nước, nếu có nói Kinh Pháp Hoa, thời tháp báu đó đều nổi ra nơi trước, toàn thân Phật ở trong tháp khen rằng: “Hay thay! Hay thay!”.
Đại Nhạo Thuyết! Nay tháp của Đa Bảo Như Lai vì nghe nói Kinh pháp Hoa nên từ dưới đất nổi lên khen rằng: “Hay thay! Hay thay!”.
3 – Bấy giờ, Ngài Đại Nhạo Thuyết Bồ-tát do sức thần của Đức Như Lai mà bạch Phật rằng: “Bạch Thế Tôn! Chúng con nguyện muốn thấy thân của Đức Phật đó”. Phật bảo Ngài Đại Nhạo Thuyết Bồ-tát Ma-ha-tát: Phật Đa Bảo đó có nguyện sâu nặng: “Nếu lúc tháp báu của Ta vì nghe Kinh Pháp Hoa mà hiện ra nơi trước các Đức Phật, có Phật nào muốn đem thân Ta chỉ bày cho bốn chúng, thời các vị Phật của Phật đó phân thân ra nói pháp ở các cõi nước trong mười phương đều phải nhóm cả một chỗ, vậy sau thân của Ta mới hiện ra”.
Đại Nhạo Thuyết! Các vị Phật của Ta phân thân nói pháp ở các cõi nước trong mười phương nay nên sẽ nhóm lại. Ngài Đại Nhạo Thuyết bạch Phật rằng: “Thưa Thế Tôn! chúng con cũng nguyện muốn thấy các vị Phật của Thế Tôn phân thân để lễ lạy cúng dường”.
4 – Bấy giờ, Phật phóng một lằn sáng nơi lông trắng giữa chặng mày, liền thấy năm trăm muôn ức na-do-tha hằng hà sa cõi nước ở phương Đông, Các cõi nước đó đều dùng pha lê làm đất, cây báu, y báu để làm đồ trang nghiêm, vô số nghìn muôn ức Bồ-tát đầy dẫy trong nước đó. Khắp nơi giăng màn báu, lưới báu phủ trên, Đức Phật trong nước đó đều dùng tiếng lớn tốt mà nói các pháp, và thấy vô lượng nghìn muôn ức Bồ-tát khắp đầy trong nước đó vì chúng sanh mà nói pháp. Phương Nam, Tây, Bắc, bốn phía, trên dưới chỗ tướng sáng lông trắng chiếu đến cũng lại như thế.
Lúc đó, các Phật ở mười phương đều bảo chúng Bồ-tát rằng: “Thiện nam tử! Ta nay phải qua thế giới Ta-bà, chỗ của Đức Thích Ca Mâu Ni Phật, cùng để cúng dường tháp báu của Đa Bảo Như Lai”.
5 – Lúc bấy giờ, cõi Ta-bà liền biến thành thanh tịnh, đất bằng lưu ly, cây báu trang nghiêm, vàng ròng làm dây để giảng ngăn tám đường, không có các tụ lạc làng xóm, thành ấp, biển cả, sông ngòi, núi sông cùng rừng bụi. Đốt hương báu lớn, hoa mạn-đà-la trải khắp cõi đất, dùng lưới màn báu giăng trùm ở trên, treo những linh báu, chỉ lưu lại chúng trong hội này, dời các trời, người để ở cõi khác.
Lúc đó, các Đức Phật đều đem theo một vị Bồ-tát lớn để làm thị giả, qua cõi Ta-bà, đều đến dưới cây báu, mỗi mỗi cây báu cao năm trăm do tuần, nhánh lá bông trái thứ lớp rất trang nghiêm. Dưới các cây báu đều có tòa sư tử cao năm do tuần, cũng dùng đồ báu tốt mà trau dồi đó.
Khi ấy, các Đức Phật đều ngồi xếp bằng trên tòa này, như thế lần lựa đến khắp đầy cả cõi tam thiên đại thiên mà ở nơi thân của Đức Thích Ca Mâu Ni Phật phân ra trong một phương vẫn còn chưa hết.
Bấy giờ, Đức Thích Ca Mâu Ni vì muốn dung thọ các vị Phật của mình phân thân, nên ở tám phương lại biến thành hai trăm muôn ức na-do-tha cõi nước, đều làm cho thanh tịnh, không có địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh cùng a-tu-la, lại cũng dời các hàng trời, người để ở cõi khác.

About namcuulong

Check Also

QUYỂN THỨ TƯ – PHẨM “THỌ HỌC, VÔ HỌC NHƠN KÝ” THỨ CHÍN DPLH

PHẨM “THỌ HỌC, VÔ HỌC NHƠN KÝ” THỨ CHÍN 1 – Bấy giờ, Ngài A ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *