Home / Pháp Uyển Châu Lâm / PUCL - Tập 4 / PUCL QUYỂN 45 – CHƯƠNG KHUYÊN CAN

PUCL QUYỂN 45 – CHƯƠNG KHUYÊN CAN

Nghe lời, hai con quỉ liền tránh đi xa. Người này lập tức ôm cái rương, cầm cây gậy, mang đôi guốc mà bay đi. Hai con quỉ sợ hãi cuống cuồng, rốt cuộc không được vật gì cả. Sau đó, người này nói với bọn quỉ:
– Ta đã đem những vật các ngươi tranh giành đi rồi, từ nay các ngươi không còn tranh cãi nữa.
Quỉ Tì-xá-xà dụ cho chúng ma và ngoại đạo. Bố thí giống như cái rương, tất cả vật dụng của trời người đều từ trong rương đó hiện ra. Thiền định ví như cây gậy, dẹp được giặc phiền não, ma oán. Trì giới ví như đôi guốc, chắc chắn sẽ được sinh cõi trời, người
Chúng ma và ngoại đạo tranh giành cái rương, ví như trong pháp hữu lậu mà cưỡng câu quả báo thì không được gì cả. Nếu tu tập hạnh lành và bố thí, trì giới thiền định thì sẽ xa lìa khổ não, chứng được đạo quả.
43.4. XÉT VIỆC TƯ HỌC
Kinh Cựu Tạp thí dụ ghi: “Thuở xưa, có hai người theo thầy học đạo. Một hôm, hai bạn đồng học này cùng đi đến một nước khác. Trên đường đi họ nhìn thấy dấu chân voi. Một người nói:
– Con voi mẹ này mù một mắt và đang mang thai, sau sẽ sinh voi cái; người đàn bà cưỡi trên lưng voi cũng mang thai, sau sẽ sinh một bé gái.
Người kia hỏi:
– Sao anh biết được?
Đáp:
– Tôi suy nghĩ, phân tích mà biết. Anh không tin thì đi tới trước, sẽ thấy.
Hai người đi đuổi kịp voi, thấy đúng như lời người bạn nói. Người kia thầm nghĩ: “Ta với anh bạn cùng học một thầy, sao ta không thấy!”.
Sau khi trở về, anh ta đến thưa với thầy, thầy liền gọi anh kia vào hỏi:
– Sao con biết được những điều đó?
Học trò thưa:
– Đó là điều thầy thường dạy. Con thấy chỗ đất voi tiểu tiện thì biết đó là voi cái; thấy chân phải đạp đất lún sâu thì biết voi mang thai voi cái; thấy cỏ cây phía bên phải đường đi không cố dấu vết lay động thì biết mắt phải của nó bị mù; thấy chỗ voi dừng nghỉ có người tiểu tiện thì biết đó là người nữ; thấy chân phải đạp đất lún sâu thì biết đang mang thai con gái. Con dùng ý suy nghĩ, phân tích kĩ càng mà thôi.
Thầy dạy:
– Hễ học thì phải dùng ý tư duy, suy ngẫm, thì mới đạt được hiệu quả.
Luận Đại trí độ ghi: “Có một người, hễ nhìn thấy bất cứ việc gì kì lạ thì đều hỏi kĩ. Một hôm anh ta đang đi trên con đường hoang vắng thì bị la-sát bắt. Bị la-sát bắt thì nhất định phải chết, nhưng khi thấy la-sát này ngực màu đen, lưng thì trắng, anh ta lấy làm lạ và hỏi nguyên do. La-sát đáp: ‘Từ lúc sinh ra cho đến nay, ta không thích nhìn mặt trời, luôn đi quay lưng về mặt trời, do đó lưng đen, ngực trắng’. Anh ta nghe nói, chợt tỉnh ngộ, vội thoát tay chạy nhanh về hướng mặt trời. La-sát quay mặt lại, nhưng không thấy anh ta; thế là anh ta thoát chết. Nhân đó có bài kệ:
Siêng tu đạo bậc nhắt
Siêng hỏi cách tốt nhất
Trên đường gặp la-sát
Nên hướng về mặt trời
Có bài tụng:
Suy xét kĩ đúng sai
Đục trong thật khó lường
Quán sát rõ tà chính Pháp
luật khéo thực thi
Sân hận dễ lạm sát
Làm sao dứt chiến tranh
Nguyện lắng trong tâm thức
Sức trí tuệ xét soi.
43.5. CẢM ỨNG
Các loài tinh linh
Bác vật chí ghi: “Trên ngọn núi nhỏ có con quỉ, hình dáng như cái trống, một chân, biết phép tắc. Trong đầm lại có một loài rắn, dáng như trục xe, dài như càng xe thời xưa, người gặp được nó sẽ xưng bá. Ngày xưa, Hạ Vũ đi tuần sát Hoàng hà, thấy một người thân cá xuất hiện và nói: ‘Ta là Hà tinh chứ đâu phái Hà bá!”.
Bạch trạch đồ ghi: “Tinh của nhà xí gọi là Ỷ, mặc áo xanh, cầm gậy trắng. Gặp nó, nếu biết tên mà gọi thì thoát nạn, nếu không biết tên thì chết. Làm nhà tre mà ba năm không ở thì trong đó có tinh tên là Mãn Tài, cao hai thước, khi thấy người thì che mặt, ai gặp được nó thì được phúc. Lại làm nhà mà ba năm không ở, sẽ có tinh tên là Hốt, cao bảy thước, ai thấy thì được phúc. Làm nhà mà ba năm không ở, sẽ có đứa bé cao ba thước, không tóc, thấy người thì che mặt, ai gặp thì được phúc. Tinh của lửa gọi là Tất Phương, hình dáng như con quạ, có một chân, gọi tên thì nó bỏ đi. Tinh của cây gỗ là Bành Hầu, hình dáng như chó đen, không có đuôi, có thể nấu làm thức ăn. Lại trong cây gỗ nghìn năm có trùng tên là cổ Truật, hình dáng như heo hai đầu, nấu ăn thì vị như thịt chó. Lại từ đất đai ở núi rừng, sông suối đều có sinh ra tinh tên là Tất Phương, giống như chim, đuôi dài; tất cả đều do âm dương biến hóa mà sinh ra.
Lại nữa, tinh của ngọc tên là Đại Ủy, hình dáng giống như mĩ nữ, mặc áo xanh. Nếu gặp, liền nói: ‘Dùng gai đào chích”, rồi gọi tên nó thì bắt được. Tinh cùa vàng tên là Thương Đường, giống như heo con, sống trong nhà người, khiến người không có vợ, gọi tên thì nó bỏ đi. Tinh của nước tên là Võng Lượng, giống như đứa bé, da đen, mắt đỏ, tai lớn, móng dài, dùng dây trói thì bắt được, nấu nó làm thức ăn thì gặp điều lành. Tinh của cửa cũ tên là Dã, giống như người lùn, thấy người thì lễ bái, gọi tên nó thì được thức ăn, thức uống. Tinh cùa khu đầm xưa tên là Nậu, giống như con rắn hai đầu, có các đường vân năm màu, gọi tên nó thì có thể sai khiến người đi lấy vàng bạc. Tinh của khu mộ hoang là Vô, giống như người làm công già, mặc áo xanh, tay cầm chày giã vào cối, nêu ai gọi tên nó thì được lúa thóc. Tinh của con đường xưa cũ là Kị, hình-dáng giống như dã nhân vừa đi vừa hát, nếu gọi tên nó, thì sẽ không lạc đường. Tinh của xe cũ tên là Ninh Dã, giống như chiếc xe có chỗ nằm, người nhìn nó thì đau mắt, gọi tên thì không bị nó làm tổn thương mắt.
Lại nữa, tinh trên đường tên là Tác Khí, như người nam, giỏi mê hoặc người, gọi tên thì nó bỏ đi. Tinh của cái cối xưa tên là Ý, giống như heo con, gọi tên thì nó bỏ đi. Tinh của giếng cổ và vực xưa gọi là Quán, giống như mĩ nữ, giỏi thổi tiêu, gọi tên thì nó bỏ đi. Tinh của vàng do ngăn sông mà được, có tên là Hầu Bá, giống như người, cao năm thước, mặc áo năm màu, gọi tên thì nó bỏ đi. Tinh của đài gác cổ tên là Lưỡng Quí, giống như chó màu đỏ, ai gọi tên nó thì mắt sáng. Hai bên có núi, giữa có suối nước chảy mãi không cạn, tinh của suối này gọi là Hỉ, giống như đứa bé da đen, gọi tên nó thì được thức ăn thức uống. Tinh của ba quân chiến đấu tên là Tân Mãn, như đầu người, không có thân, mắt đỏ, thấy người thì di chuyển, gọi tên thì bỏ đi. Tinh của đá suối xưa tên là Khánh Kị, giống như chiếc xe có người ngồi, mỗi ngày đi nghìn dặm, gọi tên thì có thể sai khiến người xuống sông bắt cá. Tinh của gò mộ là Lang Quỉ, luôn đấu tranh với người, nếu dùng cung gỗ đào, tên bằng gai có gắn lông chim cú mèo để bắn, thì nó hóa thành luồng gió nhẹ, nếu bấy giờ cởi giày ném thì nó không biến hóa được.
Lại nữa, tinh của chợ cổ gọi là Môn, hình dáng như hạt gạo, không có tay chân, nếu gọi tên thì nó bỏ đi. Tinh của ngôi nhà cổ tên là Tôn Long, giống như đứa bé, cao một thước bốn tấc, mặc áo đen, vấn khăn đỏ, đội mũ lớn, mang kiếm cầm kích, nếu gọi tên thì nó bỏ đi. Tinh của núi gọi là Quì, hình giống chiếc trống, một chân, nếu gọi tên, có thể sai đi bắt cọp, beo, sói. Tinh của ao trâu nằm gọi là Khôn Độn, hình dáng như trâu không đầu, thấy người thì đuổi theo, nếu gọi tên thì nó bỏ đi. Tinh của vật dơ xấu tên là Cấu, giống như đứa bé xỏa tóc, thường hiện dưới thềm vào ban đêm, nêu gọi tên thì không bi lỗi. Con chó sói trăm tuổi hóa làm người nữ đẹp, goi là Tri Nhân, nó thường ngồi bên đường nói với người nam: ‘Tôi không có cha mẹ, anh em. Nếu lấy tôi làm vợ thì quanh năm phải ăn thịt người’. Nếu gọi tên thì nó bỏ chạy. Tinh của chuồng nuôi gia súc đã cũ gọi là Ti, hình dáng như mĩ nữ, nếu cầm gương gọi thì nó biết hổ thẹn mà bỏ đi”.
Bảo Phác Tử ghi: “Trong núi có một cội cổ thụ biết nói, đây không phải là cây nói mà là tinh của cây. Tinh này tên là Vân Dương, nếu ai gọi nó thì gặp điều lành. Ban đêm ở trong núi, nếu thấy người Hồ, đó là tinh của đồng và sắt, nếu thấy người Trung Quốc thì đó là tinh của cổ thụ trăm năm. Nếu thấy vị quan hiện hình trên sông, thì đó là Tư Khích, nếu gọi tên thi được điều lành.

About namcuulong

Check Also

PUCL QUYỂN 52 – CHƯƠNG QUYẾN THUỘC, SO SÁNH, HƠN KÉM

QUYỂN 52 Quyển này gồm hai chương: Quyến thuộc, So sánh hơn kém. 56. CHƯƠNG ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *