Home / Pháp Uyển Châu Lâm / PUCL - Tập 3 / PUCL QUYỂN 40 – CHƯƠNG XÁ LỢI

PUCL QUYỂN 40 – CHƯƠNG XÁ LỢI

Cái hũ dùng để phân chia xá-lợi chứa khoảng hơn một thạch, vị đại thần ấy lấy mật ong bôi bên trong cái hũ, rồi dùng đong lường xá-lợi phân chia cho mọi người. Các vị trời được xá-lợi, liền thỉnh về trời, xây tháp bảy báu phụng thờ. Các long vương được xá-lợi thỉnh về cung rồng, xây tháp bảy báu phụng thờ. Đại thần Ưu-ba-cát xây bảo tháp thờ phần xá-lợi dính trong hũ và cái hũ đong xá-lợi. Tro và đất chỗ trà-tì đong được bốn mươi chín hộc, cũng xây bốn mươi chín bảo tháp. Nơi trà-tì cũng xây tháp báu cao ba mươi chín nhận”.
Kinh A-dục vương ghi: “Vua tám nước vì tranh giành xá-lợi mà khởi binh đánh nhau. Trời Đế Thích thấy thế, xuống khuyên can và dạy cho tám vua dùng bình vàng phân chia xá-lợi. Vua A-xà-thế cùng các vua khác được tám vạn bốn nghìn viên xá-lợi. Chỉ có râu mép của Phật không ai dám lấy. Vì vua A-xà-thế đến trước, nên được xá-lợi và râu mép trước. Trên đường trở về, vua vô cùng vui mừng, nên cho trỗi nhạc vang rền trời đất. Long vương Nan-đầu-hòa biến thành người đến nơi Phật niết-bàn, trên đường đi gặp vua A-xà-thế, liền quay lại nói với vua:
– Ông có thể chia cho tôi một phần xá-lợi được không?
Vua A-xà-thế đáp:
– Không thể được!
Long vương nói:
– Tôi là long vương Nan-đầu-hòa, có thể ném đất nước của ông ra xa tám vạn dặm và nghiền nát thành bụi!
Vua A-xà-thế nghe long vương nói vậy, vô cùng sợ hãi liền trao phần râu mép của Phật cho vua long vương. Long vương đến dưới núi Tu-di, đùn nước cao tám vạn bốn nghìn dặm, xây tháp thủy tinh phụng thờ.
Sau khi vua A-xà-thế qua đời, vua A-dục chiếm được nước ấy. Bấy giờ, có vị đại thần tâu vua A-dục:
– Long vương Nan-đầu-hòa trước kia xem thường vua A-xà-thế, nên đã chiếm lấy phần râu mép của Phật mang đi rồi.
Nghe đại thần tâu, vua A-dục giận dữ liền sai các vị quỷ thần vương làm lưới sắt giăng dưới nước nơi núi Tu-di để bắt long vương. Loài rồng vô cùng sợ hãi cùng nhau bàn kế: ‘Vua A-dục kính thờ Phật, nên rình lúc ông ta nằm ngủ, dời cung điện của ông ta xuông nước dưới núi Tu-di thì ông ta sẽ hết giận.
Long vương liền sai các rồng nhấc lấy cung điện của vua A-dục. Vua A-dục đang nằm nên không biết đó là chỗ nào. Đến khi vua thấy tháp thủy tinh cao tám vạn bốn nghìn dặm, trong lòng vừa vui vừa sợ. Bấy giờ, long vương đến gặp vua A-dục tạ lỗi:
– Vua A-xà-thế cho chúng tôi râu mép của Phật, chứ không phải chúng tôi đoạt lấy. Vả lại, khi Đức Phật còn tại thế đã hứa với chúng tôi: ‘Sau khi Ta nhập niết-bàn, vào kiếp Tận, tất cả giáo pháp, ca-sa và bình bát, Ta đều thâu lấy cất vào trong tháp ấy, đợi khi Phật Di-lặc hạ sinh mới đem những thứ ấy ra.’
Nghe long vương nói như vậy, vua tha thiết xin lỗi và nói:
– Thật lòng tôi không biết việc này!
Long vương liền sai các rồng đưa cung điện của vua A-dục trở về an trí lại chỗ cũ”.
Luận Thiện kiến ghi: “Trong cung của Đế Thích có hai phần xá-lợi: một là xá-lợi răng bên hàm phải của Phật, hai là xá-lợi xương chậu vỡ bên hông phải của Phật”.
Luật Thập tụng ghi: “Khi Phật nhập niết-bàn, vua tám nước đều đến cầu thỉnh xá-lợi, mỗi vua dẫn theo bốn binh vây quanh nơi trà-tì. Lúc ấy, có bà-la-môn Tính Yên nói lớn:
– Các Lực Sĩ! Hiện tại xá-lợi này sẽ chia thành tám phần.
Các Lực Sĩ đáp:
– Chúng tôi xin nghe theo lời đề nghị của các vị!
Bà-la-môn Tính Yên lại nói:
– Xin cho tôi được thỉnh bình lường xá-lợi. Tôi sẽ thỉnh về tụ lạc Đầu-na-la xây tháp phụng thờ!
Bà-la-môn Tất-ba-la-diên-na cũng xin thỉnh phần tro nơi thiêu Phật về nước xây tháp phụng thờ. Lực Sĩ thành Câu-thi được phần xá-lợi thứ nhất liền xây tháp phụng thờ. Nước Ba-bà được phần xá-lợi thứ hai, liền thỉnh trở về nước xây tháp phụng thờ. Dân ở tụ lạc La-ma được phần xá-lợi thứ ba, thỉnh về xây tháp phụng thờ. Các người thuộc dòng Sát-đế-lợi ở nước Già-lặc được phân xá-lợi thứ tư, thỉnh về nước xây tháp phụng thờ. Những người bà-la-môn ở nước Tì-nậu được phần xá-lợi thứ năm, thỉnh về nước xây tháp phụng thờ. Người dân Lợi-xương ở nước Tì-da-li được phần xá-lợi thứ sáu, thỉnh về nước xây tháp phụng thờ. Những người dòng họ Thích ở nước Ca-tì-la-bà được phần xá-lợi thứ bảy, thỉnh về nước xây tháp phụng thờ. Vua A-xà-thế nước Ma-kiệt-đà được phần xá-lợi thứ tám, thỉnh về thành Vương Xá xây tháp phụng thờ. Bà-là-môn Tính Yên được bình lường xá-lợi, liền thỉnh về tụ lạc Đầu-na-la xây tháp phụng thờ. Bà-la-môn Tất-ba-la-diên-na được phần tro, thỉnh về nước xây tháp phụng thờ.
Bấy giờ, trong cõi Diêm-phù-đề có tám tháp thờ xá-lợi, tháp thứ chín thờ bình lường xá-lợi, tháp thứ mười thờ tro. Từ đó về sau có rất nhiều tháp được xây dựng để thờ xá-lợi”.
Kinh A-dục vương ghi: “Thuở xưa, vua A-thứ-già muốn thâu lấy toàn bộ xá-lợi do vua A-xà-thế đã phụng thờ. Nhưng ngày xưa vua A-xà-thế đã đặt xá-lợi xuống sông Căng-già, rồi làm một cái thiết kiếm luân lớn đặt ngay đó, khiến cho nước xoáy quanh nơi an trí xá-lợi, vì thế vua A-dục dùng đủ mọi cách cũng không tài nào lấy được xá-lợi.
Vua A-dục hỏi tì-kheo Liên Hoa:
– Làm sao có thể lấy được xá-lợi?
Tì-kheo Liên Hoa đáp:
. Chỉ cần ném mấy nghìn hộc quả Nại xuống nước thì có thể làm cho dòng nước dừng xoáy.
Vua A-dục làm theo, liền cho người ném quả Nại xuống trong nước. Tình cờ, vua lấy một quả Nại ném thử, bỗng quả Nại rơi vào lỗ của cơ quan, kiếm luân liền dừng lại. Nhưng còn có đại long vương canh giữ, nên không thể lấy xá-lợi được.
Vua A-dục hỏi tì-kheo Liên Hoa:
• Làm thế nào mới lấy được xá-lợi?
Tì-kheo đáp:
– Long vương phúc lớn hơn bệ hạ, nên không có cách nào lấy được.
Vua hỏi:
– Làm sao biết long ‘vương kia phúc lớn hơn trẫm?
Tì-kheo đáp:
– Dùng vàng đúc tượng long vương và tượng bệ hạ, rồi cân hai tượng ấy, tượng nào nặng hơn thì người đó phúc lớn hơn.
Vua liền cho đúc hai tượng. Khi cân, quả nhiên tượng của long vương nặng hơn. Vua chứng kiến việc ấy, lại càng siêng năng tu phúc. Vua tu được một thời gian rồi cho đúc tượng và cân lại, thì tượng của vua nặng bằng tượng của long vương. Vua tiếp tục siêng năng tu phúc, rồi lại cho đúc tượng và cân thì tượng của vua nặng hơn tượng long vương. Vua biết tượng mình nặng hơn, liền dẫn binh lính đến bờ sông. Bấy giờ long vương tự xuất hiện dâng các thứ châu báu. Vua A-dục nói:
– Vua A-xà-thế để lại xá-lợi cho ta, nay ta muốn thỉnh về!
Long vương biết oai lực cùa mình không bằng, nên dẫn vua A-dục đến chỗ thờ xá-lợi, mở cửa thỉnh xá-lợi trao cho vua A-dục.
Ngọn đèn dầu do vua A-xà-thế làm cũng sắp cạn dầu, nên vua A-dục vừa thỉnh xá-lợi đi thì ngọn đèn cũng tắt. Vua A-dục lấy làm lạ hỏi tì-kheo Liên Hoa:
– Tại sao vua A-xà-thế tính được lượng dầu đến khi thỉnh xá-lợi đi, đèn mới tắt?
Tì-kheo đáp:
– Thời vua A-xà-thế, có một người tính toán rất giỏi. Người ấy tính trong vòng một trăm năm sẽ sử dụng lượng dầu như thế”.
37.5. CẢM PHÚC
Kinh Đại bi ghi: “Đức Phật bào tôn giả A-nan:
– Sau khi Ta nhập niết-bàn, nếu có người nào cúng dường xá-lợi của Ta, dù chỉ bằng hạt cải, lại cung kính tôn trọng, khiêm hạ cúng dường, nhờ căn lành này, được cõi niết-bàn và đạt đến cùng tận bờ niết-bàn.

About namcuulong

Check Also

PUCL QUYỂN 36 – TREO TRÀNG PHAN, HƯƠNG HOA, TÁN TỤNG

QUYỂN 36 Quyển này gồm hai chương: Treo tràng phan, Hoa hương, Tán tụng. 32. ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *