Home / Pháp Uyển Châu Lâm / PUCL - Tập 3 / PUCL QUYỂN 32 – CHƯƠNG BIẾN HÓA VÀ NGỦ MỘNG

PUCL QUYỂN 32 – CHƯƠNG BIẾN HÓA VÀ NGỦ MỘNG

lòng thành thật, dối gạt lẫn nhau, ngu si, sân hận không kính trời đất, vì thế mưa gió thất thường. Bấy giờ, trưởng sử, nhân dân lập đàn cầu mưa thì mây đen kéo đến, sấm chớp rền trời. Khi ấy, trưởng sử, nhân dân ai nấy cho rằng trời sẽ mưa, nhưng bỗng chốc mây tan biến hết, không mưa. Vì sao? Vì đế vương, trưởng sử, nhân dân không ngay thẳng, không nhân từ. Vì thế, bệ hạ chớ buồn rầu, lo lắng.
– Mộng thấy một hồ nước lớn, ở giữa đục, bốn phía trong là điềm đời sau trong nước loạn lạc, chính sách cai trị bất bình, người dân không hiếu thảo với cha mẹ, không kính nhường người lớn tuổi. Bấy giờ các nước lân cận đang thanh bình, nhân dân hòa thuận, hiếu kính cha mẹ. Vì thế, bệ hạ chớ buồn rầu, lo lắng.
– Mộng thấy một dòng suối lớn nước màu đỏ là điềm đời sau các nước oán hận, tập hợp quân khởi binh đánh nhau. Họ lập ba loại binh: xa binh, bộ binh, kị binh giao chiến, giết người nhiều vô số, xác chết đầy đường, máu chảy thành sông. Vì thế, bệ hạ chớ buồn rầu, lo lắng.
Sau khi nghe Đức Phật dạy xong, vua rất vui mừng, liền quỳ xuống bạch Đức Phật:
– Nay nhờ ân của Ngài mà con được an ổn!
Rồi vua đỉnh lễ Đức Phật và trở về cung. Vua ban thưởng cho các quan thần rất nồng hậu và phát nguyện từ nay về sau không tin các ngoại đạo bà-la-môn nữa”.
26.1.5, TÍNH VÔ KÍ
Luật Thập tụng ghi: “Trong giờ thiền, có vị tì-kheo ngủ gật. Đức Phật dạy:
– Cho phép lấy nước rưới lên đầu. Nhưng tì-kheo khi dùng nước rưới lên đâu người khác phải biết năm điều:
1. Vì lòng thưong.
2. Không quấy rối người khác.
3. Người ngủ gật.
4. Ngồi thiền mà đầu dựa vào tường vách.
5. Ngồi duỗi chân.
Nếu vẫn còn ngủ gật thì chạm tay vào thân. Nếu vẫn còn ngủ thì Phật cho phép ném thiên cúc, nếu vẫn chưa tỉnh thì Phật cho phép dùng thiền trượng. Người cầm thiền trượng phải khởi tâm cung kính, dùng hai tay đặt thiền trượng lên đầu. vẫn còn buồn ngủ, nên đứng dậy đi xem. có ai ngủ thì dùng thiền trượng gõ nhẹ cho thức, rồi về lại chỗ ngồi.
Nêu không có người ngủ gật thì đem thiền trượng để lại chỗ cũ, rồi trở về ngồi. Nếu còn ngủ gật, Phật cho phép sử dụng thiền trân đê đánh thức. Thiền trấn là tấm gỗ nhỏ, có đục một lỗ đê xỏ dây, đầu dây có khuy, móc vào tai đặt trên đầu, cách trán bốn lóng tay.
Lúc ngồi, nếu thiền trấn rơi xuống, Đức Phật dạy nên đứng dậy đi kinh hành, dáng đi an tường như ngỗng.
Có bài tụng:
Hôn trầm và thùy cái
Mộng tưởng liền dối hiện
Nào thân tộc tụ tập
Nào yến tiệc vui say
Thức dậy không còn gì
Vọng sinh tâm luyến tiếc
Tuy thông cả ba tính
Rốt cuộc thành bảy biến.
26.6. CẢM ỨNG
26.6.1. Đời Hán, Văn Dĩnh: Niên hiệu Kiến An (196-198) đời Hán, có Văn Dĩnh, tự Thúc Lương, người Nam Dương, làm phủ thừa ở Cam Lăng. Có lần ông đi ra khỏi quận và ngủ lại một nơi kia. Canh ba đêm đó, ông mộng thấy một người đến quỳ trước mặt và nói:
– Ngày xưa, tổ tiên của tôi mai táng tôi ở chỗ này, nhưng nước chảy tràn đến làm ngập mộ và quan tài. Tuy nay một nửa quan tài của tôi đã khô, nhưng nửa kia vẫn còn ngập trong nước. Hôm nay biết ngài ở đây nên đến nhờ, sáng mai xin ngài nán lại trong giây lát, dời mộ tôi lên chỗ khô ráo!
Bấy giờ, con quỷ mặc đồ ướt sũng hiện ra cho Văn Dĩnh thấy. Văn Dĩnh thấy vậy sinh tâm thương xót chợt tỉnh giấc và thuật lại với những người đi theo. Mọi người nói:
– Mộng thì không thật, có gì lạ đâu?
Văn Dĩnh liền quay về ngủ lại. Đến gần sáng, ông lại mộng thấy người đó đến nói:
– Tôi đã đem hết nỗi khổ của tôi nói cho ông biết, sao ông không chút xót thương?
Khi ấy, Văn Dĩnh đang ở trong mộng, hỏi lại:
– Ngươi là ai?
Người kia đáp:
– Tôi vốn người nước Triệu, nhưng nay làm bộ hạ cho thần ở đây!
Văn Dĩnh hỏi:
– Quan tài của ông hiện đang ở đâu?
Người kia đáp:
– Quan tài của tôi đang ở dưới gốc cây dương khô bên dòng sông cách chỗ ngủ của ngài khoảng mười bước về hướng bắc. Trời sáp sáng rồi, sẽ không gặp lại được, xin ngài nghi nhớ điều tôi đã nói!
Văn Dĩnh đáp:
– Vâng!
Văn Dĩnh liền tỉnh giấc thì trời vừa sáng, ông nói với mọi người:
– Tuy nói mộng không có gì lạ, nhưng sao mộng này lại trùng hợp quá vậy?
Mọi người nói:
– Chúng ta tiếc gì một chút thời gian, nên nghiệm thử xem?

About namcuulong

Check Also

PUCL QUYỂN 37 – CHƯƠNG KÍNH PHÁP

QUYỂN 37 Quyển này có một chương Kính tháp. 35. CHƯƠNG KÍNH THÁP 35.1. LỜI ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *