Home / Pháp Uyển Châu Lâm / PUCL - Tập 3 / PUCL QUYỂN 26 – CHƯƠNG TÚC MẠNG

PUCL QUYỂN 26 – CHƯƠNG TÚC MẠNG

Nghe xong, con khỉ phấn chấn vui mừng, năm vóc gieo xuống đất đỉnh lễ tì-kheo, rồi hái hoa rải lên cúng dường. Tì-kheo liền giảng tam qui cho con khỉ. Con khỉ chắp tay thưa:
– Bạch đại đức! Nay con muốn qui y Phật, pháp, tăng!
Tì-kheo trao tam qui và bảo khỉ sám hối, rồi giảng nói nghiệp tội: “Ta đắc quả A-la-hán có thể giúp chúng sinh diệt trừ vô lượng tội nặng”. Tì-kheo ba lần tha thiết nói như thế để cho khỉ sám hối tội lỗi và tiếp:
– Này pháp tử! Nay ngươi thanh tịnh, nên được goi là bồ-tát. Từ nay đến mạng chung, ngươi hãy thụ năm giới, cầu Vô thượng bồ-đề!
Con khỉ thụ trì và phát nguyện xong. Nó phấn chấn vui mừng, chạy lên núi cao, trèo lên cây và rơi xuống mà chết. Nhờ thụ năm giới, nên nó dứt nghiệp súc sinh, được sinh lên cõi trời Đâu-suất và gặp một bồ-tát Nhất sinh bổ xứ. Bồ-tát giảng nói đạo tâm vô thượng. Sau đó, thiên tử này xuống rừng vắng, dâng hoa trời cúng dường vị a-la-hán đã từng hóa độ mình. Thấy thiên tử, vị a-la-hán mỉm cười và nói: “Này thiên vương! Quả báo thiện ác như bóng theo hình, không bao giờ mất”. Sau đó vị a-la-hán nói bài kệ:
Nghiệp nhân luôn theo thân
Tùy thân đến mọi nẻo
Chẳng mất, có bảo chứng.
Nghiệp như người ôm của.
Nay ông sinh cõi trời
Nhờ lĩnh thụ năm giới,
Đời trước đọa làm khỉ
Do không giữ cấm giới.
Trì giới được sinh thiên
Phá giới đọa Hoạch thang
Ta thấy người trì giới
Ánh sáng trang nghiêm thân
Bảy báu, đài gác đẹp
Được chư thiên hầu hạ
Giường, màn bằng trân bảo
Ma-ni, hoa, chuỗi ngọc.
Gặp bồ-tát Bổ xứ
Hoan hỉ nói pháp mầu.
Ta thấy người phá giới
Đọa lạc vào địa ngục
Trâu cày xới trên lưỡi
Nằm trên giường sắt nóng
Chung quanh tuôn đồng sôi
Thiêu cháy, hủy thân hình.
Hoặc đọa ngục núi Đao
Rừng gươm và Phân nóng
Sông tro cùng Băng lạnh
Nuốt hòn sắt, đồng sôi.
Những việc khổ như thế
Thường trói buộc nơi thân.
Nếu muốn thoát khổ này
Không đọa ba đường ác
Được sinh lên cõi trời
Giải thoát, đắc Niết-bàn
Phải giữ giới thanh tịnh
Bố thí, sống tịnh mạng.
Nói kệ xong, vị a-la-hán im lặng. Thiên tử thưa:
– Bạch đại đức! Khi xưa con gây nghiệp gì mà đọa làm súc sinh? Lại tạo phúc duyên gì mà gặp đại đức, được thoát khỏi loài súc sinh và sinh lên cõi trời?
– Vào thời quá khứ, tại cõi Diêm-phù-đề có Đức Phật Bảo Tuệ ra đời. Sau khi Đức Phật vào niết-bàn, vào đời tượng pháp có tì-kheo Liên Hoa Tạng sống tà mạng, dối trá, chẳng giữ giới hạnh, kết bạn với quốc vương, trưởng giả, cư sĩ. Sau khi mạng chung, tì-kheo này rơi vào địa ngục A-tì, thân trải đầy khắp mười tám ngăn ngục như hoa sen nở, chịu mọi thống khổ trong một kiếp. Sau đó trải qua các địa ngục lớn trong tám vạn bốn nghìn kiếp, rồi sinh vào ngạ quỉ chịu nỗi khổ uống đồng sôi. Trải qua tám vạn bốn nghìn kiếp, người này mới sinh làm súc sinh như: Bò, lạc đà, heo, chó, khỉ; mỗi loài trải qua năm trăm kiếp. Nhờ nhân duyên cúng dường tì-kheo trì giới và phát đại nguyện, nên người này nay được gặp ta và được sinh thiên. Tì-kheo trì giới thuở ấy, nay chính là ta, còn tì-kheo buông lung thuở ấy, nay chính là ông.
Nghe xong, toàn thân thiên tử rúng động, sợ hãi, sám hối tội đời trước, rồi trở về cõi trời.

About namcuulong

Check Also

PUCL QUYỂN 37 – CHƯƠNG KÍNH PHÁP

QUYỂN 37 Quyển này có một chương Kính tháp. 35. CHƯƠNG KÍNH THÁP 35.1. LỜI ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *