Home / Pháp Uyển Châu Lâm / PUCL - Tập 1 / PUCL QUYỂN 9 – CHƯƠNG THIÊN PHẬT

PUCL QUYỂN 9 – CHƯƠNG THIÊN PHẬT

Kinh Nhân quả ghi: “Bồ-tát ở trong thai sắp đủ mười tháng, các chi tiết trên thân và tướng hảo đều đầy đủ. Lúc ấy, hoàng hậu Ma-da muốn vào vườn đi dạo, vua Tịnh Phạn liền ra lệnh chọn tám vạn bốn nghìn thể nữ xinh đẹp ở hậu cung theo hầu, tám vạn bốn nghìn bé gái xinh đẹp mang hưong hoa đên vườn Lam-tì-ni. Vua cũng ra lệnh cho quần thần, bách quan đều phải đi theo. Lúc ấy, hoàng hậu Ma-da ngồi trên xe báu, phía trước và sau xe là các quần thần, bách quan, thể nữ, họ cùng nhau đến vườn Lam-tì-ni. Tám bộ trời, rồng … đi theo đầy cả hư không.
Hoàng hậu mang thai đủ mười tháng, vào ngày mùng tám tháng tư, khi mặt trời vừa mọc hoàng hậu Ma-da nhìn thấy cây Vô Ưu lớn trong hậu viên trổ hoa tươi thắm, hương thơm ngào ngạt, cành nhánh trải rộng rất xanh tốt, liền đưa tay phải định hái hoa. Ngay lúc ấy, bồ-tát từ hông phải giáng sinh”.
Kinh Bồ-tát xử thai ghi: “Đức Phật bảo Bồ tát Di-lặc:
– Ông phải biết nay Ta thụ kí cho ông năm mươi sáu ức bảy nghìn vạn năm nữa thành tựu Vô thượng chính đẳng giác nơi cội thụ vương này. Ta sinh ra bên hông phải còn ông sinh ra từ trên đỉnhđầu. Ta thọ một trăm tuổi, ông thọ tám vạn bốn nghìn tuổi. Mặt đất trong cõi nước của Ta bằng đất, cõi nước của ông thì bằng vàng. Cõi cùa Ta khổ đau, cõi của ông an vui”.
Kinh Bồ-tát bản hạnh ghi: “Bồ-tát ở trong thai thấy mẹ đứng đưa tay vin cành cây, liền chính niệm từ chỗ ngồi đứng dậy. Bao nhiêu mẹ của tất cả các loài chúng sinh khác, lúc sắp sinh con toàn thân đau đớn và chịu nhiều khổ não, đứng ngồi không yên. Còn mẹ của bồ-tát vẫn vui vẻ, bình thường, thân thể vô cùng an ổn.
Khi Ma-da phu nhân đứng lại, đưa tay vin lấy cành cây Ba-la-xoa thì liền sinh bồ-tát. Đây là việc hi hữu, là pháp chưa từng có của bồ-tát, biểu thị sau khi bồ-tát thành tựu Phật quả, Ngài không từ mệt nhọc, nhổ sạch cội gốc phiền não, cắt đứt hết mọi sợi dây phiền não, giống như cây đa-la bị chặt đứt ngọn thì hoàn toàn không thể sống được, không có tướng, không có hình, hoàn toàn không còn tái sinh. Đây là điềm lành có từ quá khứ của Như Lai.
Lại nữa, tất cả các loài chúng sinh lúc sinh đều bị các khổ bức bách, khi ở trong thai, thì di chuyển khắp bụng mẹ. Bồ-tát không như vậy, Ngài nhập thai từ hông phải và ở mãi bên hông phải. Khi ở trong thai, Ngài không di chuyển, đến khi sinh ra cùng sinh từ hông phải, không bị các khổ bức bách. Đây là việc chưa từng có của bồ-tát, biểu thị việc từ thành Phật mãi đến về sau, Phạm hạnh thanh tịnh, vĩnh viễn không còn sợ hãi, luôn được an vui, không còn các khổ.
Lúc bồ-tát ở nơi hông phải của mẹ chính niệm giáng sinh, liền phóng ánh sáng lớn chiếu soi khắp nơi. Đây là việc chưa từng có của bồ-tát, biểu thị, sau khi thành Phật, Ngài phá trừ lưới vô minh đen tối, phát ra ánh sáng trí tuệ rực rỡ thanh tịnh.
Lúc bồ-tát vừa từ hông phải của mẹ sinh ra, Ngài luôn buộc tâm nhớ nghĩ. Khi ấy mẹ của bồ-tát thân thể vẫn an lành, không bị tổn thương, không đau đớn. Thân của mẹ bồ-tát bình thường như không có gì khác. Đây là việc chưa từng có của bồ-tát, biểu thị, sau khi thành Phật, Phạm hạnh thanh tịnh, không khuyết phạm, không suy giảm, đầy đủ không thiếu.
Khi bồ-tát vừa ra khỏi thai mẹ, không khổ, không não, an ổn đứng dậy, tất cả những thứ nhơ uế không dính vào thân, Ngài không giống như bao chúng sinh khác. Giống như bảo châu như ý bọc trong lụa Ca-thi-ca, không làm bẩn nhau. Đây là việc chưa từng có của bồ-tát, biểu thị, sau khi thành Phật, Ngài ở tại thế gian giảng thuyết pháp hỉ hữu, dù thế gian nhơ uế, nhưng không làm vấy bẩn Ngài.
Khi bồ-tát vừa ra khỏi thai mẹ, trời Đế Thích dùng vải Kiều-thi-ca mịn màng ờ cõi trời quấn quanh tay, hiện ra trước tiên đỡ lấy thân bồ-tát. Đây là việc chưa từng có của bồ-tát, biểu thị, sau khi thành Phật, Ngài là giáo chủ của thế giới Sa-bà, Đại Phạm Thiên vương là người đầu tiên khuyến thỉnh Như Lai thuyết pháp.
Khi bồ-tát vừa từ hông phải của mẹ sinh ra, Tứ đại thiên vương liền bế bồ-tát đến trao cho hoàng hậu xem và nói: ‘Nay đại phu nhân nên vui mừng, người đã hạ sinh được một thân người, chư thiên chúng tôi còn hoan hỉ, khen ngợi huống gì loài người!’. Đây là việc chưa từng có của bồ-tát, biểu thị sau khi thành Phật, vô lượng bốn chúng nghe nhận giáo pháp, làm theo lời Như Lai dạy, không trái phạm.
Bồ-tát sinh ra rồi, Ngài đứng ngay thẳng nhìn vào hông phải của mẹ và nói: ‘Thân này của Ta từ nay về sau không thụ thai nữa, cũng không vào nằm bên hông phải của mẹ nữa, đây là thân cuối củng của Ta. Ta sẽ thành Phật’. Đây là việc chưa từng có của bồ-tát, biểu thị sau khi thành Phật, Ngài nói: ‘Nay sự tái sinh cùa Ta đều chấm dứt, Phạm hạnh đã lập, việc làm đã xong, không thụ thân sau’. Đây là điềm lành ngày trước Như Lai”.
Kinh Niết-bàn ghi: “Bồ-tát vừa sinh liền hướng về mười phương, mỗi phương đi bảy bước. Lúc ấy, quỷ thân đại tướng Ma-nibạt-đà, Phú-na-bạt-đà cầm cờ lọng làm chấn động vô lượng vô biên thế giới, ánh sáng sắc vàng chiếu rực rỡ khắp cả hư không. Long vương Nan-đà và Bạt-na-đà dùng sức thầnthông tắm bồ-tát. Các trời hiện hình nghinh tiếp và lễ bái.
Bấy giờ tiên A-tư-đà chắp tay cung kính đoán răng: ‘Thái tử đến tuôi trưởng thành, sẽ từ bỏ những ham muốn như nhổ bỏ đàm giải, không bị các thứ vui thú ở thế gian mê hoặc, xuất gia tu đạo, thích ở nơi vắng. Vì phá trừ tà kiến, nên Ngài tu hành khổ hạnh sáu năm, xem tất cả chúng sinh đều như nhau, không khác, tâm thường an trú trong định, không bao giờ tán loạn, tướng và hảo trang nghiêm thân, đi đến nơi nào thì hầm hố đều chuyển thành bằng phẳng, y phục cách thân bốn tấc nhưng không rơi, khi đi nhìn thẳng về phía trước không liếc nhìn hai bên, ăn món gì cũng không còn dính miệng, ngồi đứng nơi nào thì cây cỏ nơi đó không rối loạn; lại vì điều phục chúng sinh nên thuyết pháp, tâm không kiêu mạn”.
5.5.5. Chiêu cảm phúc báo
Kinh Nhân quả ghi: “Khi thái tử ra đời, dưới cây Vô Ưu cũng mọc bảy đóa hoa sen bảy báu, lớn như bánh xe. Bồ-tát rơi trên hoa sen, không ai dìu đỡ, Ngài tự đi bảy bước {kinh Đại thiện quyền “Đi bày bước là ứng với Thất giác ý ”), đưa tay phải lên và cất tiếng như tiếng sư tử:
– Ta là bậc tối tôn tối thắng trong tất cả trời người, vô lượng sinh tử từ nay chấm dứt.
Thái tử nói dứt lời, Tứ thiên vương dùng lụa trời đỡ thân thái tử đặt lên ghế báu. Thích-đề-hoán-nhân cầm lọng báu, Đại Phạm thiên vương cầm phất trần trắng đứng hầu hai bên. Long vương Nan-đà và Ưu-ba-nan-đà long vương ở trên không trung phun nước trong sạch, một dòng âm, một dòng mát tắm thái tử (Kinh Phổ diệu ghi: “Các trời Phạm thiên, Đế Thích mưa các loại danh hương. Chín ròng tuôn nước thơm tắm bồ-tát Kinh Thụy ứng bản khởi ghi: “Phạm thiên, Đế Thích xuống hầu, Tứ đại thiên vương đỡ lấy bồ-tát đặt trên ghế vàng”. Kinh Tu hành bản khởi ghi: “Anh em long vương bên trái mưa nước ấm, bên phải mưa nước mát. Đế Thích, Phạm vương dùng vải trời quấn quanh bồ-tát”).

About namcuulong

Check Also

PUCL QUYỂN 6 – CHƯƠNG LỤC ĐẠO (tt)

QUYỂN 6 Quyển này tiếp theo chương Lục đạo. 4. CHƯƠNG LỤC ĐẠO (tt) 4.4. ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *