Home / Pháp Uyển Châu Lâm / PUCL - Tập 1 / PUCL QUYỂN 8 – CHƯƠNG THIÊN PHẬT

PUCL QUYỂN 8 – CHƯƠNG THIÊN PHẬT

ở đây có sông rộng, đất đai bằng phẳng, không có hầm hố, gò đồi, cỏ xanh mềm mượt, rừng cây, hoa quả xanh tốt, bình lặng đáng ưa. Các vương tử xem xong, nói với mọi người: ‘Chúng ta có thê xây dựng thành trì cai trị nơi đây!’.
Khi đã có nơi ở an ổn, nhớ lời phụ vương dạy không được lấy vợ ngoài dòng tộc, nên các vương tử kết hôn cùng với dì hay chị em gái của minh. Các vương tử làm như vậy vì hai lý do: thứ nhât là theo lời phụ vương dạy; thứ hai là sợ dòng họ Thích bị pha tạp. Bấy giờ, vua Cam Giá triệu tập vị quốc sư đại bà-la-môn đến hỏi:
Này đại bà-la-môn! Bốn vương tử của ta nay ở đâu?
Quốc sư đáp:
Tâu Đại vương! Bốn vương tử của ngài sau khi ra khỏi nước đi về phương bắc, nay đã có con trai con gái đoan chính.
Vua Cam Giá vì yêu thương các con, muốn gặp mặt, nghe quốc sư nói vậy trong lòng vui mừng, nói:
– Các vương tử của ta có khả năng lập kế sách đựng nước và trị vì thiên hạ.
Các vương tử ấy tự lập họ là Thích-ca. Vì dòng hộ Thích-ca trụ nơi đại thụ tốt tươi, sum suê cành lá, nên lấy tên là Xa-di-kì-da. Vì nơi đây vốn là trụ xứ của tiền nhân Ca-tỳ-la, nên lấy tên ấy đặt tên cho thành mới, gọi là thành Ca-tỳ-la-bà-tô.
Thời gian sau, ba vương tử của vua Cam Già chết, chỉ còn lại một vương tử là Ni-câu-la”,
Kinh Trường A-hàm ghi: “Các vương tử ở trong rừng cây, nên gọi Thích Lâm. Phụ vương nghe nói các con cùa vương tử đoan chính, đã thốt lên: ‘Đúng là con cháu của dòng họ Thích”,
5.4. GIÁNG THAI
5.4.1. Lòi dẫn
Bên trong thành tâm cảm thì bậc Chí giác vẫn thường hiện hữu; bên ngoài dốc sức của thần thì pháp thể gần trong gang tấc. Thế nên, bổn sư Năng Nhân tùy duyên ứng cơ mà giáo hóa. Ngài thươngnhà lửa bị thiêu cháy, xót dục lưu cuộn chảy, nên vào cung vua Tịnh Phạn, gá thai hoàng hậu Ma-da tỏa ánh sáng vàng ròng, chiếu phá vô minh. Ngài ở trong tam hoặc mà thị hiện thân huyễn mộng; dạo bốn cửa thành mà kinh ngạc cho phù vân dễ mất.
5.4.2. Hiện tướng suy
Kinh Nhân quả ghi: “Bấy giờ, công hạnh đã viên mãn, bồ-tát Thiện Tuệ bước lên giai vị Thập địa, làm bậc Nhất sinh bổ xứ, gần đạt Nhất thiết chủng trí. Bồ-tát lại sinh ở cõi trời Đâu-suất hiệu là Thánh Thiện, nói hạnh Nhất sinh bổ xứ cho các thiên chủ; đồng thời hiện vô số thân hình khắp các cõi nước trong mười phương, tùy nghi thuyết pháp cho chúng sinh.
Khi đến thời hạn hạ sinh làm Phật, bồ-tát quán xét năm việc:
1. Cơ chúng sinh đã thành thục hay chưa.
2. Đã đến lúc hay chưa.
3. Nước nào nằm ở trung tâm.
4. Chủng tộc nào tôn quí nhất.
5. Quán nhân duyên quá khứ, ai là người đích thực thích hợp làm cha mẹ.
Xem xét năm việc này rồi, liền hạ sinh. Bồ-tát không còn làm lợi ích rộng lớn cho chư thiên, nhưng vẫn hiện năm tướng suy, khiến các thiên tử đều biết đã đến lúc bồ-tát hạ sinh làm Phật. Năm tướng ấy là:
1. Mắt máy động.
2. Hoa trên đầu bị héo.
3. Áo bị dính bụi.
4. Nách toát mồ hôi.
5. Không thích chỗ ngồi của mình.
Chúng chư thiên thấy bồ-tát có những tướng lạ này, lòng rất lo sợ, các lỗ chân lông tuôn máu như mưa, họ nói với nhau: ‘Chẳng bao lâu nữa bồ-tát sẽ bỏ chúng ta mà đi’.
Bấy giờ bồ-tát lại hiện năm điềm lành:
1. Phóng ánh sáng lớn chiếu khắp tam thiên đại thiên thế giới.
2. Mặt đất có mười tám tướng rung động, khiến núi Tu-di, biển lớn, cung điện các cõi trời đều rung chuyển.
3. Nơi ở của các ma đều bị che lấp.
4. Mặt trăng, mặt trời, các sao đều không phát sáng.
5. Thân của tám bộ chúng đều bị rung động không thể kiềm chế.
Chúng trời thấy thân bồ-tát hiện năm tướng suy, lại thấy xuất hiện năm trạng thái hi hữu như thế họ cùng nhau đến đỉnh lễ ngài sát đất rồi thưa:
– Tôn giả! Hôm nay chúng tôi thấy những tướng này, toàn thân rung động không an. Xin ngài giải thích vì nguyên nhân gì có những điềm như thế?
Bồ-tát nói:
– Thiện nam! Nên biết các hành đều vô thường, không lâu nữa ta rời cung trời này và sinh xuống cõi Diêm-phù.
Nghe thế, chư thiên buồn khóc, tâm rất sầu não, toàn thân máu chảy, nằm bất động trên đất, than oán nỗi khổ vô thường. Lúc ây có vị thiên tử nói bài kệ:
Bồ-tát ở nơi đây
Mở pháp nhãn chúng ta
Nay ngài sắp đi xa
Ta như mù không thầy.
Lại như muốn qua sông
Bất chợt mất cầu, thuyền
Như quạ con mồ côi

About namcuulong

Check Also

PUCL QUYỂN 6 – CHƯƠNG LỤC ĐẠO (tt)

QUYỂN 6 Quyển này tiếp theo chương Lục đạo. 4. CHƯƠNG LỤC ĐẠO (tt) 4.4. ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *