Home / Pháp Uyển Châu Lâm / PUCL - Tập 1 / PUCL QUYỂN 6 – CHƯƠNG LỤC ĐẠO (tt)

PUCL QUYỂN 6 – CHƯƠNG LỤC ĐẠO (tt)

Lúc mới chuẩn bị thức ăn, Nhân Thiến xin vàng và lụa để tặng các quỉ thần, Văn Bàn hỏi:
– Nên tặng những gì?
– Những vật mà quỉ sử dụng khác với loài người. Chỉ có vàng và lụa là thông dụng, nhưng cũng chẳng bằng vật giả, đó là dùng màu vàng thoa lên thỏi thiếc lớn làm vàng, dùng giấy làm lụa, như thế là vô cùng quí giá với loài quỉ.
Văn Bản làm đúng như vậy. Thành Cảnh ăn xong, bảo những quỉ đi theo thay mình ngồi vào bàn ăn. Văn Bản liền dâng tặng vàng và lụa, Thành Cảnh vui mừng, cảm tạ và nói:
– Do Nhân Thiến mà phiền cậu phải cung cấp muốn biết thọ mạng của mình không?
– Dạ thưa, không muốn!
Thành Cảnh cười mỉm cười rồi từ biệt. Vài năm sau, Nhân Thiến bị bệnh, tuy không nặng lắm, nhưng không ngồi dậy được. Hơn tháng sau, Nhân Thiến hỏi Thường chưởng sự, Thường không biết, lại đến hỏi Trưởng sử. Trưởng sử báo:
– Trong nước không ai biết. Tháng sau các nước đồng triều kiến tại Thái sơn, ta dò la tin tức rồi sẽ báo cho biết.
Một tháng sau, Trưởng sử Cảnh đến báo:
– Một người họ Triệu cùng quê của huynh làm quan chủ bạ ở Thái sơn. Hiện nơi đây đang khuyết một chức này, người này đã tiến cử huynh nhận chức đó, cho nên đang soạn thảo công văn triệu tập.Nếu công văn đen thì huynh sẽ chết.
Nhân Thiến xin được xem vàn án, Cảnh nói:
– Thọ mạng của huynh đến hơn sáu mươi, nay mới bốn mươi, nhưng vỉ Triệu chủ bạ bỗng dung trưng dụng, ta đã vi huynh cầu xin, nhưng Triệu chủ bạ nói: “Huynh Nhân Thiến là bạn đổng học khi xuavới ta, có ân tình rất sâu nặng. Hôm nay ta may mắn được làm chủ bạ ở Thái Sơn, gặp lúc nơi đây khuyết một viên chủ bạ, Minh phủ đang tuyển chọn người bổ sung, ta đã tâu với Phủ quân, ngài đã đồng ý trọng dụng huynh ấy. Huynh ấy đã không thể trường thọ, nhất định phải chết; nếu khi chết gặp lúc nơi đây đã đầy đủ quan viên, thì chưa hẳn được làm quan. Sao lại tiếc một hai mươi năm thọ mạng, muốn sống lâu ư? Nay văn thư đã phát, không thể dừng được, xin huynh nhất định làm theo ý này, không nên nghi ngờ nữa! Nhân Thiến nghe nói vậy, trong lòng buồn rầu lo sợ, nên bệnh càng nặng thêm. Thành Cảnh nói:
– Triệu chủ bạ nhất định muốn triệu tập huynh, huynh hãy đến Thái Sơn bày tỏ với Phủ Quân, may ra có thể thoát chết.
– Làm sao gặp được Phủ Quân?
– Làm quỉ mới gặp được! Huynh đến miếu Thái Sơn, đi về phía đông vượt qua một tòa núi nhỏ, thì đến nơi một bằng phẳng, đó là kinh đô của Phủ Quân. Huynh đến đó tự nhiên sẽ gặp được!
Nhân Thiến báo cho Văn Bản, Văn Bản chuẩn bị hành trang. Vài ngày sau, Cảnh đến báo:
– Văn thư sắp đến, dù huynh cỏ bày tỏ lên Phủ Quân, e rằng cũng không tránh được. Hãy tạo gấp một tượng Phật thì văn thư kia tự tiêu.
Nhân Thiến bảo Văn Bản dùng ba nghìn đồng để họa một tượng Phật ngồi trên vách phía tây của chùa. Sau đó Thành Cảnh đến báo: “Huynh đã thoát chết rồi!”.
Nhân Thiến vốn không tin Phật, qua việc này mà lòng vẫn nghi. Nhân đó hỏi Thành Cảnh:
– Trong Phật pháp nói có nhân quả ba đời, điều này thật hay giả?
– Đều thật cả! Cảnh đáp.
– Như vậy, người chết sẽ phân vào sáu đường, đâu thể tất cả đều làm quỉ, mà nay Triệu Vũ Linh vương và huynh vẫn còn làm quỉ?
– Trong huyện của huynh có bao nhiêu hộ?
– Khoảng một vạn hộ.
– Trong ngục có bao nhiêu tù nhân? Cảnh lại hỏi.
– Thường có khoảng dưới hai mươi người
– Trong một vạn hộ có bao nhiêu quan ngũ phẩm?
– Không có người nào cả.
– Từ cửu phẩm trở lên được mấy người? Cảnh hỏi.
– Khoảng vải chục người ,_Nhân Thiến đáp. Thành Cảnh lại nói:
– Đạo lí phân sinh trong sáu đường hoàn toàn giống như vậy. Vạn người không có một người sinh vào cõi trời, giống như trong huyện của huynh không có một người làm quan ngũ phẩm. Được sinh vào loài người thì vạn người được vài mươi người, như trong huyện của huynh có vài mươi người làm quan cửu phẩm. Sinh vào địa ngục, trong vạn người cũng vài mươi người, như vài mươi tù nhân trong ngục ở huyện của huynh vậy. Chỉ có sinh vào loài quỉ và súc sinh thì rất nhiều vô kể, như những hộ dân làm lao dịch trong huyện. Nhưng trong mỗi mỗi cõi đều có thứ bậc khác nhau. Như những quỉ chúng tùy tùng ta đây thì không bằng ta, còn quỉ này cũng hơn rất nhiều những quỉ khác.
– Quỉ có chết không?
– Dĩ nhiên có chết!
– Sau khi chết sinh về đâu?_Nhân Thiến hỏi.
– Không biết! Như loài người chỉ biết sinh mà không biết việc sau khi chết.
– Như Chương tiêu của Đạo gia cỏ ích lợi gì chăng?
– Nói về đạo, thì thiên đế tổng quản lục đạo, gọi là Thiên tào. Diêm-la vương giống như thiên tử ở nhân gian. Thái Sơn Phủ Quân giông như Thượng thư lịnh. Các vị thần quản lí ghi chép năm đườnggiống như các thượng thư. Các nước của chúng tôi cũng như các châu quận lớn, thường phân xử các việc của nhân gian. Mỗi khi Đạo gia dâng sớ cầu phúc, như cầu thần ban ơn, thì Thiên Tào thu nhận rồi hạ lệnh cho Diêm vương:
– Vào ngày đó tháng đó, nhận được văn thư của người đó bày tỏ như vậy, như vậy… Diêm vương nên xử lí cho đúng, chớ để oan uổng.

About namcuulong

Check Also

PUCL QUYỂN 7 – CHƯƠNG LỤC ĐẠO (tt)

QUYỂN 7 Quyển này tiếp theo chương Lục đạo. 4. CHƯƠNG LỤC ĐẠO (tt) 4.6. ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *