Home / Pháp Uyển Châu Lâm / PUCL - Tập 2 / PUCL QUYỂN 11 – CHƯƠNG THIÊN PHẬT (tt)

PUCL QUYỂN 11 – CHƯƠNG THIÊN PHẬT (tt)

Lại nữa, Đức Phật Ca-diếp giao cho tôi một lò hương và một chiếc hộp bằng vàng ròng để trao cho ngài. Mặt trước lò hương này có mười sáu đầu, trong đó có tám đầu sư tử và tám đầu voi trắng, ở trên những đầu thú ấy, lại đặt một đài sen. Xung quanh lò lại có sáu tòa lầu bạc, trên lầu có thiên đông cao khoảng hai thốn, tổng cộng có chín mươi sáu thiên đồng. Mỗi lúc đốt hương, các thiên đồng thay phiên nhau châm hương vào lò. Mặt sau của lò có con sư tử ngồi xổm hướng đầu ra ngoài, trên đầu sư tử có chín con rồng vây quanh cùng đội một hoa sen vàng phía trên, trong hoa có đài vàng, đài chính là bảo tử. Bảo từ có báu mươi ba vạn ức cung điện lớn bằng chân châu, chứa đầy hương quí.
Lại có mười ba vạn lá vàng khắc tạng tì-ni, trong đó có tì-kheo nhập định Diệt tận. Đến lúc đốt hương, thì các đồng tử ở đầu lò đi đến đài báu, mỗi vị đều hát khúc Thiêu hương. Cửa đài tự mở, các tì-kheo xuất định, lấy hương ở cung điện chân châu trao cho các thiên đồng rồi cửa đài tự đóng lại.
Chín con rồng ngậm lầu bạc vây quanh đài. Trong đài bạc có thiên đồng thường trỗi nhạc trời ca ngợi đốt hương, âm thanh êm dịu không gì sánh bằng, chúng sinh nghe được khởi lòng tin và ngộ đạo. Mỗi lúc thuyết pháp, Như Lai cầm lò hương đứng trước đại chúng, thiên đồng lấy hương đến trao cho Phật để Ngài cúng dường.
Còn trong hộp vàng có cất giữ bộ kinh Đại Bát-nhã, với ba mươi ức bài kệ, khắc trên lá vàng, đường kẻ bằng bạch ngọc, chữ bằng bạch ngân. Hộp ấy dài ba thốn, bên trong có hình hai vị tì-kheo với tư thế nhập định Diệt tận. Hộp này và lò hương đều được chế tạo từ thời Phật Câu-lưu-tôn, rồi các ngài lần lượt giao tôi giữ, cho đến Phật Lâu-chí. Chư Phật sắp xuất thế đều mở hộp này để xem kinh điển, vì nhờ sức bát-nhã, thiên ma chẳng thể nhiễu hại, mau chứng chính giác. Nay tôi giao lại cho Ngài, Ngài hãy cố gắng giữ gìn chớ đề hư mất.
Ta nhận bảo vật đó rồi, ở nơi cội bồ-đề, sáu năm khổ hạnh thường uống nước trong bình ấy nên trừ được đói khát, phiền não cũng chẳng còn.
Lại nữa, lúc Như Lai sắp thành đạo, xuống sông tắm gội, nhận bát cháo sữa của hai người con gái, đến cội bồ-đề muốn ngồi lên tòa kim cang. Sơn thần đến chỗ ta nói:
– Nay Ngài thành đạo, nên theo phép tắc của chư Phật thời quá khứ. Nếu sắp thành đạo muốn ngồi tòa kim cang thì trước nên cầm lư hương nhiễu quanh chỗ ngồi bảy vòng, chư Phật trong mười phương, mỗi vị đều niêm hương rồi cắm vào lư. Nay Ngài đã đến lúc thành đạo, nên theo phép tắc của chư Phật trước đây.
Phật theo pháp ấy, nhiễu quanh đạo tràng Bồ-đề ba mươi hai vòng. Lúc ấy, mười phương chư Phật cũng đến trao hương rồi bảo hàng bồ-tát Thập địa, vua trời cõi Phạm, vua trời Đế Thích, bốn vị thiên vương, vua cõi người, vua cõi rồng đến trước lư trao hương. Phật dùng oai thần làm hương lan tỏa khắp mười phương lên đến trời Hữu Đỉnh, chúng sinh thụ khổ ngửi được mùi hương đều giải thoát, các căn đầy đủ, trí tuệ tăng trưởng… Những thần biến vô lượng không thể kể hết.
Chư Phật lại bảo Phạm vương rót nước bình rồng ấy lên chân đức Thế Tôn. Các vị vua Ma Phạm, Đế Thích, Tứ thiên vương cùng vua cõi người lần lượt rửa chân đức Thế Tôn. Lúc ấy, mặt đất chấn động sáu cách. Như Lai ngồi trên tòa sen sắc vàng, từ bàn chân phóng ra hào quang sắc vàng. Chư Phật trong mười phương đều đến trao hương. Trong ánh hào quang, Đức Phật Lô-xá-na đưa tay sắc vàng xoa đỉnh Phật Thích-ca. Ngài lại nói diệu pháp: ‘Ta nay đối trước chư Phật trong mười phương trao giai vị Vô thượng pháp vương cho Phật Thích-ca Văn”.
Thế là chư Phật tác pháp yết-ma tại kim đàn, vô lượng hằng sa trời người nghe chư Phật tác pháp tức thì thân tâm liền vắng lặng, như tì-kheo vào tứ thiền. Chư Phật làm pháp yết-ma trao ngôi vị Pháp vương rồi, mặt đất lại chấn động sáu cách. Phật phóng ánh sáng chiếu khắp mười phương, làm các Phật sự lợi ích thánh phàm không thể kể hết’”.
5.12.6. Tòa cỏ
Kinh Phật bản hạnh ghi: “Sau khi bồ-tát tắm rửa và dùng cháo sữa xong, sắc diện tươi nhuận, thân thể khỏe mạnh như xưa, Ngài thong thả đi đến cội bồ-đề. Bồ-tát suy nghĩ: ‘Nơi đạo tràng bồ-đề này ta nên ngồi tòa gì?’. Ngài lại nghĩ: ‘Ta nên ngồi trên tòa cỏ’. Bậy giờ, trời Tịnh Cư bạch bồ-tát: ‘Chư Phật quá khứ sắp thành tựu Bồ-đề đều ngồi tòa cỏ mà thành tựu chính giác’. Bồ-tát lại nghĩ: ‘Ai là người có thể trải tòa’ cho ta?’ rồi Ngài nhìn quanh.
Lúc ấy, vua trời Đao-lợi dùng thiên trí biết được tâm niệm của bồ-tát, liền hóa thành người cắt cỏ, tay cầm bó cỏ đứng bên phải bồ-tát, cách chẳng gần chăng xa. Bó cỏ thơm sạch, ngọn luôn quay về phía phải, màu sắc rất đẹp giống như lông cổ con công chúa, mềm mại bóng mượt giống như vải mịn nước Ca-thi. Bồ-tát hỏi:
– Này nhân giả! Ông tên gì?
Người ấy đáp:
– Tôi tên là Cát Lợi.
Bồ-tát nghĩ: ‘Nay ta muốn tự thân được cát tường và lợi ích (cát lợi) và cũng vì người khác mà cầu cát lợi. Nay cát lợi đang ở trước mặt ta, ta quyết định chứng đắc A-nậu-đa-la Tam-miệu Tam-bồ-đề’.
Thế rồi, bồ-tát nói với người ấy:
– Ngươi có thể cho ta bó cỏ này không?
Người ấy nói:
– Vâng, tôi xin dâng Ngài.
Thế rồi, người ấy dâng bó cỏ lên bồ-tát.
Lúc bồ-tát nhận bó cỏ, mặt đất chấn động sáu cách. Khi bồ-tát mang bó cỏ đến cội bồ-đề, chợt có năm trăm con thanh tước từ mười phương bay đến nhiều quanh bồ-tát ba vòng rồi lại đi theo. Kế đó lại xuất hiện năm trăm chim Câu-sí-la, năm trăm chim khổng tước, năm trăm ngỗng trắng, năm trăm hồng hạc, năm trăm bạch âu, năm trăm chim Ca-lăng-tần-già, năm trăm chim cộng mạng, năm trăm voi trắng sáu ngà, năm trăm ngựa trắng, đầu tai màu đen, lông bờm rẽ, lông đuôi xòe rũ, đều rất dài và màu đỏ, năm trăm trâu chúa đều có u cổ giống như mây đen.
Lại có năm trăm đồng tử, năm trăm đồng nữ đều đeo những chuỗi báu đẹp, năm trăm thiên tử, năm trăm thiên nữ, năm trăm bình báu đựng đầy những nước thơm tuyệt hảo, không có người mang mà tự bay trên không và tất cả những điềm lành ở trong thế gian từ bốn phương tụ lại, tất cả đều theo phía phải nhiễu quanh bồ-tát ba vòng rồi đi theo Ngài. Tất cả âm nhạc trời từ trên không trung đồng trỗi lên vui mừng ca ngợi bồ-tát”.
Kinh Thụy ứng bản khởi ghi: “Thích-đề-hoàn nhân hóa thành người cầm bó cỏ sạch mềm mại đến gần bồ-tát. Bồ-tát hỏi:
– Ồng tên gì?
Đáp:

About namcuulong

Check Also

PUCL QUYỂN 22 – CHƯƠNG NHẬP ĐẠO

QUYỂN 22 Quyển này có một chương Nhập đạo. 13. CHƯƠNG NHẬP ĐẠO 13.1. LỜI ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *