Home / Pháp Uyển Châu Lâm / PUCL - Tập 1 / PUCL QUYỂN 10 – CHƯƠNG THIÊN PHẬT (tt)

PUCL QUYỂN 10 – CHƯƠNG THIÊN PHẬT (tt)

Đây chính già nua nỗi khổ lớn
Già cướp sắc đẹp và niềm vui
Các căn hư hoại, hay quên sót
Đứng đi sinh hoạt chẳng tùy tâm.
Thái tử lại hỏi người đánh xe:
– Chỉ có một người này bị già hay là tất cả mọi người đều như thế?
Người đánh xe thưa:
– Thái tử nên biết! Chẳng phải một người này già mà tất cả chúng sinh trong thế gian đều phải già suy. Sang hèn tuy khác, song đã sinh ra, tất nhiên không ai tránh khỏi sự già nua.
Thái tử hỏi:
– Nếu như thân ta cũng không thoát khỏi sự già nua thì hãy mau quay xe trở về cung. Pháp già chưa thoát khỏi sự già nua, làm sao có thể an tâm du ngoạn?
Vua Tịnh Phận hỏi người đánh xe, người đánh xe tâu hết mọi việc. Vua thầm nghĩ: ‘Thật hi hữu! Đúng như lời tiên tri của tiên nhân A-tư-đà, e ràng thái tử sẽ bỏ nhà xuất gia, ta phải gia tăng ngũ dục!’.
Nhưng thái tử nhàm chán ngũ dục, chỉ quán việc già khổ.
Một thời gian sau, thái tử xin vua đi ra cửa thành phía nam, đến vườn rừng để ngắm cảnh. Vua lệnh cho người quét dọn đường sá sạch sẽ hơn trước. Lúc đó, thiên từ Tác Bình hóa thành một người bệnh nằm bên đường, người này toàn thân chỉ còn da bọc xương, khốn khổ, mạng sống không còn bao lâu, đang lăn lộn rên rỉ trên đống phân, không gượng dậy nổi, tiếng nói phều phào đứt quãng xin đỡ tôi dậy!’.
Thấy thế, thái tử liền hỏi người đánh xe:
– Đây là người gì mà bụng to như cái nồi lớn, lúc thở toàn thân run rẩy, đau đớn kêu la, không nỡ nghe thấy? Người đánh xe thuật đủ nhân duyên cho thái tử nghe. Lại có bài kệ:
Thải tử gạn hỏi người đánh xe
Người này cớ sao chịu khổ ấy
Người đảnh xe tâu bày mọi việc
Bốn đại bất hòa, nên bệnh sinh.
Một thời gian sau, thái từ đi ra cửa thành phía tây. Thiên tử Tác Bình ở trước hóa thành một tử thi nằm trên giường, có người khiêng và rất đông người thân vây quanh khóc lóc, có người vò đầu, có người đâm ngực, có người kêu gào bi ai, nước mắt đầm đìa nức nở nghẹn ngào, thấy nghe không chịu nổi.
Thái tử nhìn thấy vậy, lòng vô cùng sầu thảm, hỏi người đánh xe:
– Đây là người gì mà nằm trên giường, mọi người khiêng đi, khóc lóc ai oán. Có bài kệ:
Vương tử xinh đẹp, thân đoan chính
Hỏi người đánh xe đây là ai?
Nằm ở trên giường bốn người khiêng
Người thân vây quanh khóc thảm thiết.
Người đánh xe nói kệ đáp:
Đã bỏ tâm ý và các căn
Thi hài vô thức như gỗ đá
Người thân gào khóc, lại vây quanh
Ân ái từ nay mãi li biệt.
Thái tử lại hỏi: Ta cũng bị chết chăng?
Người đánh xe dùng kệ đáp:
Tất cả chủng sinh, đây hết nghiệp
Trời người sang hèn đều như thế
Tuy ở đời sau tạo lành dữ
Vô thường đến rồi chẳng khác nhau.
Một thời gian sau, thái tử đi ra cửa thành phía bác. Thiên tử Tác Bình dùng sức thần thông hóa làm một người cạo bỏ râu tóc, đắp tăng-già-lê , tay phải cầm tích trượng, tay trái ôm bát, ung dung bước đi trước xe không xa.
Thái tử nhìn thấy hỏi người đánh xe:
– Đây là người gì, ở trước mặt ta dáng vẻ trang nghiêm, đi đứng khoan thai, nhìn thẳng phía trước, không ngó hai bên, giữ gìn tâm hạnh, không giống kẻ khác; lại cạo bỏ râu tóc, sắc áo thuần đỏ, không giống người thế tục; ôm bình bát tía xanh bóng như thạch đại.
Người đánh xe thưa thái tử:
– Đây là người xuất gia. Người này luôn thực hành pháp lành, xa lìa pháp ác, giỏi điều phục các căn, hay ban sự vô úy, có tâm đại từ bi, không giết hại chúng sinh mà luôn nhớ nghĩ bảo vệ.
Thái tử nghe người đánh xe nói thế, liền bảo:
– Ngươi hãy cho xe đến gần người xuất gia kia!
Người đánh xe vâng lệnh, đưa thái tử đến chỗ người xuất gia. Thái từ hỏi:
– Ông là người gì?
Vị xuất gia nói kệ đáp:
Ta quán thế gian là diệt pháp
Muốn cầu vô tận cõi niết-bàn
Một tâm bình đẳng chằng oán thân
Dục lạc thế gian không chung sống
Nương náu cội cây chốn núi rừng
Lại trú nghĩa địa nơi hoang vắng

About namcuulong

Check Also

PUCL QUYỂN 6 – CHƯƠNG LỤC ĐẠO (tt)

QUYỂN 6 Quyển này tiếp theo chương Lục đạo. 4. CHƯƠNG LỤC ĐẠO (tt) 4.4. ...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *